Tuyên Đế lo sợ đệ tử thánh tôn là nàng sẽ bị quốc gia khác mượn sức mời đi, vì thế muốn nghĩ cách lưu nàng lại bổn quốc.
Tinh Nghi Đường đúng thật là học đường tốt nhất của Phi Tinh Quốc, nhưng cũng hoàn toàn là vì để phục vụ cho Phi Tinh Quốc, vì để bồi dưỡng nhân tài tinh anh cho Phi Tinh Quốc.
Nghe nói trong đó được quản lý giống như quân sự hóa, thậm chí mỗi ngày còn phải hô vang khẩu hiệu, giống như bị tẩy não.
Nếu nàng tới đó học tập, tất nhiên cũng chỉ có thể lưu lại Thiên Tinh Quốc, không thể đi tới nơi khác.
Cho dù đi tới các quốc gia khác cũng sẽ bị coi như gián điệp, bị đề phòng......
Truyền thuyết nói rằng, Thiên Tụ Đường là do thánh tôn sáng lập mấy trăm năm trước, chỉ tuyển nhận những nhân tài tinh anh đứng đầu trong toàn bộ đại lục, đạo sư cũng do các quốc gia tự mình tuyển chọn, tất nhiên là siêu cường. Học sinh tốt nghiệp ra ngoài, có thể đi ngang qua toàn bộ đại lục......
So sánh Tinh Nghi Đường với Thiên Tụ Đường, giống như so sánh một trường học cấp hai của địa phương với một trường học danh tiếng bậc nhất trên thế giới, gần như không thể so sánh.
Cố Tích Cửu nhìn Dung Già La và Dung Triệt. Dung Già La hơi nhíu mày không nói, Dung Triệt cũng phe phẩy cây quạt không nói gì, nhưng trong mắt lại hiện lên cười khổ và không ủng hộ.
Hiển nhiên, Dung Già La và Dung Triệt trước đó không hề hay biết, hơn nữa bọn họ cũng nhìn ra được ý định kia của Tuyên Đế, chẳng qua bọn họ không thể vạch trần mà thôi.
Thương Khung Ngọc cũng buồn rầu: "Chủ nhân, hãy nói ngươi vào Thiên Tụ Đường vẫn thích hợp nhất, sau này không cần phải lo nghĩ nhiều như vậy. Nhưng nơi đó yêu cầu quá cao, chỉ sợ không chen vào nổi. Có lẽ Tả thiên sư sẽ có cách, nhưng ngươi và hắn vừa mới lui hôn, hắn bỏ ngươi lại một mình ở trong rừng rậm hắc ám, chạy trốn một mình. Cho dù ngươi đi cầu xin hắn, hắn chưa chắc đã chịu giúp ngươi. Hơn nữa còn cần yêu cầu có ba vị đệ tử thiên bẩm đề cử...... Long Tư Dạ có lẽ sẽ giúp ngươi, Hữu thiên sư thì không chắc chắn. Tả thiên sư không ngáng chân ngươi xem như không tệ. Đối với Hoa Vô Ngôn và Thiên Nguyệt Nhiễm, ngươi không thân với bọn họ, tất nhiên cũng không trông cậy được nhiều."
"Vậy thánh tôn thì sao?" Cố Tích
Cửu đột nhiên hỏi nó một câu.
"Nếu Thánh tôn tự mình đề cử ngươi, tất nhiên là có thể, nhưng...... Nhưng chẳng phải ngươi chưa từng gặp mặt thánh tôn hay sao? Làm thế nào để đi cầu xin hắn? Ta nghe nói thánh tôn cực kỳ khó gặp, năm vị đệ tử thiên bẩm nếu muốn gặp hắn còn phải xếp hàng chờ mấy năm......"
"Tích Cửu, ý của ngươi thế nào?" Tuyên Đế thấy Cố Tích Cửu vẫn luôn rũ mắt không nói lời nào, không nhịn được hỏi một câu.
"Cố cô nương, Tinh Nghi Đường rất khó tiến vào, nếu như bệ hạ tự mình viết thư đề cử, ngươi cũng chưa chắc có thể vào đó......"
"Không sai, đây cũng là long ân của bệ hạ...... "
Chúng đại thần sôi nổi mở miệng, phụ họa theo Tuyên Đế, nêu ra ý kiến khác nhau.
Chủ đề đơn giản chính là, Cố Tích Cửu có thể tiến vào Tinh Nghi Đường cũng đã là do hương khói tám đời tổ tiên, nếu như cự tuyệt thì quả là không biết tốt xấu......
Cố Tích Cửu nhướng mày, đang muốn mở miệng, thái giám bên ngoài mồ hôi đầy đầu tiến vào bẩm báo: "Bệ hạ, thánh tôn...... môn hạ của thánh tôn Tưởng Thiện sứ giả giá lâm......"
Bởi vì thái giám quá kích động, nói chuyện nói lắp.
Toàn bộ đại sảnh đều trở nên tĩnh lặng!
"Cái gì?!" Tuyên Đế cũng thất thố bất chợt đứng lên, suýt nữa đã đập bàn trước mặt.
......
Tuyên Đế mang theo toàn bộ văn võ bá quan, dùng phương thức cực kỳ long trọng mời Tưởng Thiện sứ giả trong truyền thuyết tiến vào.
Mọi người đối với tên tuổi của bốn vị sứ giả bên người thánh tôn vẫn giống như sấm dậy bên tai, nhưng bởi vì bốn vị này cực kỳ hiếm khi xuất hiện, đa số mọi người cũng chưa từng gặp qua bọn họ.
Cho dù là Tuyên Đế cũng chỉ từng gặp qua sứ giả Tưởng Thiện một lần......
Sứ giả Tưởng Thiện, một thân pháp bào to rộng màu xanh lá, trên mặt mang một chiếc mặt nạ giống như Phật đà, hiền lành dễ gần. Thân hình cao lớn giống như ngọc thụ, giọng nói như suối trên núi.
~~~Hết chương 467~~~