Ánh mắt Cảnh Lam Dược sắc như dao: "Đây là chuyện quan trọng, ta khuyên các hạ vẫn nên lộ rõ bộ mặt thật của mình.
Thuật luyện đan của các hạ cao minh như thế, tất nhiên cũng là một người cường đại, không bằng lộ rõ bộ mặt thật, chúng ta có thể kết giao bằng hữu."
Cố Tích Cửu dùng ngón tay chỉ trên mặt nạ: "Các ngươi đang muốn phá hỏng quy củ nơi này?"
Cảnh Lam Dược hít vào một hơi: "Chuyện liên quan tới an nguy của Thiên Tụ Đường, bổn tọa đành phải làm vậy.
Nếu như có chỗ đắc tội, mong ngươi bao dung.
Nếu như thật sự oan uổng ngươi, chúng ta sẽ tự mình tới bồi tội với ngươi."
Cố Tích Cửu mỉm cười: "Thật ra ta lộ diện cũng không có gì đáng nói, chẳng qua ta chỉ tuân thủ quy củ nơi này mà thôi.
Muốn gỡ mặt nạ ta xuống không khó, chỉ cần ngươi làm một chuyện là được."
Cảnh Lam Dược nhíu mày: "Chuyện gì?"
Cố Tích Cửu vươn tay nhỏ về phía ông ta: "Trả tiền! Hai ngàn linh thạch một lần xem!"
Cảnh Lam Dược: "......"
Mọi người: "......"
"Nào có đạo lý như vậy?" Một vị dược sư không nhịn được mở miệng: "Người này đúng là cướp ngày!" Hai ngàn linh thạch, một vị dược sư một năm cũng không kiếm được nhiều như vậy!
Cố Tích Cửu nói giọng đều đều, không có chỗ châm chước: "Không thể phá hỏng quy củ một cách vô ích, đúng không? Hoặc là đưa tiền để xem, hoặc là tránh đường ra cho ta đi!"
Mọi người: "......"
Cảnh Lam Dược âm thầm hít một hơi, lần này đúng thật bọn họ không lý do phá hỏng quy củ trước, nhưng bọn họ cần phải xem mặt người này ——
"Được, thành giao! Hai ngàn linh thạch xem mặt ngươi một lần." Cảnh Lam Dược đồng ý, ông ta nhìn chằm chằm Cố Tích Cửu: "Hiện tại ngươi có thể gỡ mặt nạ xuống rồi chứ?"
Cố Tích Cửu hơi cong đôi mắt: "Giao linh thạch trước rồi xem."
Cảnh Lam Dược tức giận, lấy hết toàn bộ linh thạch trên người ra, kết quả không đủ, thậm chí không đủ một ngàn linh thạch.
Vài vị dược sư khác thấy vậy cũng lần lượt tiến lên góp tiền, một lát sau, bọn họ gom đủ 1800 linh thạch, còn thiếu 200......
Cảnh Lam Dược đặt 1800 linh thạch ở trước mặt Cố Tích Cửu: "Tạm thời chừng đó......"
Cố Tích Cửu nói một câu khiến ông ta nghẹn trở về: "Thiếu một viên cũng không được!"
Cảnh Lam Dược tức giận đến nỗi sắc