Mộc Phong đáp vâng một tiếng, cuối cùng nhanh chóng lui ra.
Gió xào xạc thổi qua rừng trúc, thổi qua lòng ai xao động, lòng ai xao xuyến?
Mọi thứ vẫn chưa bắt đầu, hiện tại có lẽ hắn vẫn còn thời gian để bứt ra.
Thánh tôn đứng ở nơi đó, hắn muốn dán một cái màng lên sáo trúc, lúc này mới phát hiện trên sáo trúc bị thừa một lỗ ——
......
Trời đêm đầy sao.
Trong một khu rừng thông rậm rạp.
Có một người mặc áo choàng trắng đứng ở nơi đó, ở trước mặt hắn có một vị nam tử mặc áo xanh đang cúi người bẩm báo.
"Chủ thượng, tất cả quân cờ ở Thiên Tụ Đường đều đã bị loại bỏ, chúng ta có cần phải xếp vào nữa hay không?"
Giọng nói của người mặc áo choàng trắng lạnh như suối băng: "Không cần, hắn đã bắt đầu nghi ngờ.
Hạ lệnh cho các bộ phận, tạm thời án binh bất động."
"Vâng!" Nam tử mặc áo xanh đồng ý, hơi ngừng lại một chút, không nhịn được đề nghị: "Chủ thượng, lần này Thiên Linh Thiên bị bại lộ là do Cố Tích Cửu bày trò.
Tiểu nha đầu này không hề đơn giản, đã nhiều lần làm hỏng chuyện của chúng ta, có muốn thuộc hạ phái người giết nàng hay không?"
Người mặc áo choàng trắng trầm mặc một lát, giọng nói vẫn bình tĩnh như cũ: "Đều là do các ngươi quá ngu ngốc, mới có thể khiến nàng thành công.
Không cần động tới nàng, nàng không đáng để lo."
"Thuộc hạ vẫn cảm thấy sau này nàng ấy sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng chúng ta, hay là bây giờ loại bỏ nàng khi vẫn còn non trẻ......"
"Ngươi nghe không hiểu bản tôn chủ nói sao? Đừng động tới nàng! Nếu còn vọng động một lần nữa, bản tôn chủ sẽ lột da của ngươi!" Giọng nói của người mặc áo choàng trắng trở nên lạnh lùng.
"......!Vâng......" Nam tử áo xanh không dám nói nữa, khom người rời đi.
Người mặc áo choàng trắng ngẩng đầu nhìn trời.
Bầu trời đầy sao lấp lánh nhấp nháy, giống như đôi mắt thiếu nữ lộng lẫy.
"Cố Tích Cửu......" Người mặc áo choàng trắng nói nhỏ, giống như kẽ cười nhưng lại giống như đang cắn răng: "Nàng đã nhiều lần làm hỏng chuyện của ta, nàng muốn bồi thường như thế nào? Lấy thân báo đáp, được không?"
Không có người nào trả lời hắn, chỉ có gió thổi nhẹ qua rừng thông.
Hắn nhảy lên, biến mất tại chỗ.
......Edit: Emily Ton.....
Phong Thượng cốc là một sơn cốc không lớn lắm, trong sơn cốc có khoảng hai mươi tiểu viện được điểm xuyến bằng gạch xanh chi chít như sao trên trời.
Chúng được xếp thành hàng rất ngay ngắn, giống như ký túc xá công nhân.
Nơi này chính là chỗ ở của học sinh Lưu Vân ban.
Lưu Vân ban khác với