Yến Trần có nhân cách rất đáng ngưỡng mộ, mặc dù hắn lạnh lùng cao ngạo, nhưng vẫn giữ quan hệ rất tốt với bạn học, hơn nữa cũng thích giúp đỡ mọi người.
Bất cứ khi nào bạn học gặp phải vấn đề nan giải cần đến sự giúp đỡ của hắn, hắn đều sẽ giúp.
Hắn có bản lĩnh, cũng rất tuấn tú, tất nhiên trở thành thần tượng trong cảm nhận của những nữ học sinh Thiên Tụ Đường, ngay cả một số nam học sinh cũng rất phục hắn.
Nhưng người xuất sắc như vậy cũng bị Cố Tích Cửu chọc cho tức giận rất nhiều lần.
Hắn thật sự muốn bắt nha đầu phúc hắc này lại, đánh tơi bời một trận.
Nhưng Cố Tích Cửu là học sinh Lưu Vân ban, lại còn là học sinh năm nhất.
Trong khi hắn lại là học sinh Tử Vân ban, còn là học sinh lớp trên, tất nhiên không thể đi tìm nha đầu này để đấu đơn lẻ, tránh cho bị mọi người gán tội danh ỷ lớn hiếp bé.
Hắn cực kỳ tức giận, nhưng lại không thể làm gì nàng.
Cuối cùng hắn luôn thích đơn thương độc mã hành tẩu thiên hạ, bắt đầu hợp tác với những bạn học khác trong tổ khác.
Nhiều người hơn, Lục Ngô không dễ dàng trốn xung quanh gây sự với hắn, tình hình của hắn lúc này mới tốt hơn một chút.
Đương nhiên, hắn không phải là loại người thích ngậm bồ hòn làm ngọt.
Hắn bị chọc cho tức giận, đương nhiên cũng muốn ngáng chân Cố Tích Cửu.
Hắn có Thổ linh lực và Lôi linh lực, hai loại linh lực này đều rất xuất thần nhập hoá.
Vì thế, đôi khi Cố Tích Cửu đang đi dạo, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một cục đá lớn, hoặc là bỗng nhiên xuất hiện một cái hố to, đáy hố đầy những viên đá lớn lớn bé bé bén nhọn, không trát chết người nhưng cũng có thể bị thương hai chân......
Bởi vì Cố Tích Cửu và hắn đều không ưa nhau, hai bên đọ sức nhau đã thành thói quen.
Vì thế lúc này Cố Tích Cửu nhìn thấy hắn bỗng nhiên xuất hiện, phản ứng đầu tiên là nhảy dựng lên, vung tay lập ra một lá chắn lửa, khiến Yến Trần suýt nữa đập đầu vào đó.
Yến Trần đen mặt, hiếm khi không phản kích lại.
Hắn chỉ dùng kiếm trong tay ấn ở phía mặt trên, phá hủy bức tường lửa, sau đó rút kiếm về đứng ở bên cạnh nàng: "Ngươi đang dạy Ngoại Hồ kỹ năng chiến đấu?"
Cố Tích Cửu cảm thấy hắn đang hỏi những lời vô nghĩa, không để ý đến hắn.
"Thật ra Ngoại Hồ không ngốc......" Yến Trần bỏ qua khuôn nàng tối sầm của nàng, tiếp tục mở miệng.
Vô nghĩa! Có mắt đều nhìn ra được! Cố Tích Cửu vẫn không để ý đến hắn.
Tiếp tục suy ngẫm về chiêu thức của Lam Ngoại Hồ.
"Nàng chỉ không thích hợp để chiến đấu......!Ta đã từng dạy