Anh ôm cô vào lòng để hơi ấm của bản thân có thể làm cô phần nào an tâm hơn.
Đối với anh cô là trách nghiệm nhưng chẳng hiểu sao cái trách nghiệm ấy của anh lại nặng đến mức anh không muốn để cô phải chịu bất kì thiệt thòi và uất ức nào.
Cô đối với anh chính anh bây giờ cũng không xác nhận được có thực sự là chỉ trách nghiệm thôi không.
Khoảnh khắc anh nhìn thấy đường đạn lao về phía cô tim anh như ngừng đập chỉ mong rằng viên đạn đó dừng giữa khoảng không để anh có thể ôm cô vào lòng mà bảo vệ người con gái nhỏ.
Khoảnh khắc anh nhìn thấy cô trong lồng kính của thủy cung anh đã nghĩ rằng phải chăng đối với anh cô không chỉ đơn giản là hai chữ " trách nghiệm ".
Khoảnh khắc cô nói rằng cô khó chịu anh đã tức tốc chạy đôn chạy đáo giữa cái nơi nghỉ dưỡng hàng ngàn mét này để tìm về cho cô một bác sĩ.
Khoảnh khắc cô đứng lên đòi lại công bằng cho anh anh đã nghĩ rằng tại sao cô phải làm như vậy.
Là để trả ơn?
Khoảnh khắc cô bám lấy tay áo anh mà kéo lại anh đã nghĩ rằng chỉ cần một đời không sóng gió phải chăng anh sẽ cùng cô mà sống yên ổn?
Những suy nghĩ trong anh ngày một lớn dần, ngày một kỳ lạ hơn và những cảm xúc bắt đầu len lỏi nơi đáy trái tim vốn đã không còn tình yêu.
Nhưng rồi cô đến, một cô gái với sức khỏe không tốt nhưng nghị lực lại vô cùng dồi dào.
Một cô gái sẵn sàng đứng lên vì anh, sẵn sàng cười vì anh, khóc vì anh.
Là em.
Là Lưu Sở Hạ đã mang lại cho anh những xúc cảm đó.
Khi ôm cô vào lòng anh cảm nhận được nơi lồng ngực trái đang rạo rực không thôi.
Anh có thể nghe thấy trái tim của bản thân đang đập vì người con gái đang ở trước mặt.
Phải chăng lúc đầu là trách nghiệm nhưng bây giờ đã không đơn giản là vậy nữa.
Cô ở trong vòng tay anh, nhỏ bé trước người đàn ông cao lớn.
Cô ôm lấy anh, bàn tay xiết chặt dường như không muốn anh rời xa.
Mùi gỗ đàn hương ấy, cô không chỉ quen thuộc với nó mà nó còn trở thành mùi hương mà cô yêu thích.
Từ bao giờ trong lòng đã xuất hiện những xúc cảm lạ như vậy?
- Du Kinh, chúng ta đến bệnh viện thôi.
Cô ôm lấy anh rồi lại vội bỏ anh ra để Du Kinh lên xe đến bệnh viện.
Suốt quãng đường đi ấy anh luôn an ủi cô, trấn an cô để cô bình tĩnh lại.
Đối với cô mà nói sự xuất hiện của anh vốn dĩ chính là ánh sáng của cô, một tia sáng le lói suốt hơn hai mươi năm cô có mặt trên thế giới đầy rẫy những cạm bẫy này.
Chiếc xe vẫn lăn bánh đều đều, gương mặt cô ướt đẫm nước mắt gục vào lòng bàn tay to lớn của anh.
Cô không biết là bản thân bị thương hay là anh bị thương, anh mạnh mẽ đến mức khiến cho cô yếu lòng.
Cô biết anh đau chứ, một viên đạn sao mà không đau được.
Nhưng anh vẫn ngồi ở đó, vẫn mỉm cười.
- Không sao đâu mà, Hạ Hạ em đừng khóc.
- Anh sẽ ổn thôi, không có gì có thể đánh gục Du Kinh này cả.
Suốt quãng đường đi anh vẫn luôn nói với cô những câu nói như vậy để cô thôi khóc nhưng cô biết anh đang đau lắm chứ.
Mỗi lời nói là một lần anh gắng sức vậy nên cô chỉ đành thôi khóc và ngồi bên cạnh anh đến khi chiếc xe dừng lại trước cổng của bệnh viện.
- Sở Hạ, chờ anh phẫu thuật xong chúng ta đi ăn nhé.
Anh biết em đang rất đói mà.
Đó chính là câu nói cuối cùng của anh trước khi anh bước vào phòng bệnh.
Anh quan tâm cô nhiều đến mức khiến cô thấy nghẹn lòng.
Đến cuối cùng khi đèn phòng phẫu thuật tắt cô vẫn thẫn thờ nhìn vào bên trong.
- Bệnh nhân không có vấn đề gì nghiêm trọng, viên đạn không bắn vào chỗ hiểm nên có lẽ rất nhanh cậu ấy sẽ tỉnh lại thôi cô đừng lo lắng quá.
Cô đi theo anh đến phòng bệnh còn Hứa Kha đi làm thủ tục nhập viện cho anh.
Cô bây giờ chẳng còn tâm trí đâu để làm những chuyện khác, giá mà anh tỉnh lại sớm thì tốt biết bao.
Nếu như cô biết rằng cô rời đi sẽ có chuyện vậy chẳng thà cô ở bên cạnh anh đến khi về phòng.
Đêm nay gió lạnh lại thổi vào, cô đứng dậy lặng lẽ bước ra ngoài đóng cửa sổ rồi trở về vị trí bên cạnh anh mà ngồi xuống.
Từ bao giờ người đàn ông này đối với cô đã có một ý nghĩa đặc biệt như vậy.
Mẹ cô đã nói không sai, anh nhất định sẽ không làm cho cô phiền lòng.
Chỉ có điều anh bảo bọc cô một cách quá mức khiến cô có cảm giác rằng cô đang thực sự được làm một người vợ.
" Du Kinh, anh có cảm giác giống em không? "
Cô đưa tay lên vuốt ve gương mặt của người