Lái xe hừ một tiếng nói: "Sờ một chút liền là 48 đồng tiền, đây thực tiện nghi cho ngươi."
Mộ Tiểu Tiểu trừng hắn: "Bốn mươi tám đồng? Vậy ngươi liền đi chết đi!"
Nói xong, cửa xe vốn đã được mở ra sẵn, nàng liền trực tiếp xuống xe, mặc kệ tiếng kêu la của lái xe ở phía sau, thân thể nhỏ nhắn xinh xắn lập tức vọt vào trong quán bar.
Đúng lúc đến trước cửa, chẳng may bị bảo an cản lại:"Tiểu muội muội, ngươi đã trưởng thành chưa?"
"Ta muốn tìm Doãn Thiếu Kiệt!" Mộ Tiểu Tiểu hô, người tài xế đại thúc kia đã nhanh chóng đuổi theo đến đây, nàng có chút sốt ruột, cũng mặc kệ đối phương ngăn cản mình, liền chui qua cánh tay của hắn.
Người kia vừa nghe đến nàng nói là tìm Thiếu Kiệt, cũng không dám ngăn cản, để nàng đi vào.
Tại thời điểm lái xe tới, còn tiện tay giúp nàng ngăn hắn lại.
"Không cho phép ngươi đi vào!"
"Dựa vào cái gì không cho phép ta đi vào? Nha đầu kia thiếu ta tiền xe, ta muốn đi vào bắt cô ta, ngươi tránh ra cho ta!"
"Hừ, ta mặc kệ ai thiếu tiền xe của ngươi, tóm lại, quán bar của chúng ta, chỉ có thể là soái ca mỹ nữ mới vào đây, lão gia hỏa, ngươi thì già như vậy, không thích hợp với nơi này của chúng ta, vẫn là nên đi nơi khác đi."
-----
Quán rượu này vô cùng rộng lớn.
Mộ Tiểu Tiểu nhất thời tìm không ra đường, đành phải kéo một người lại hỏi, mới biết được phòng 201 đi như thế nào.
Nàng chưa từng tới qua quán bar, nhưng ở trên phim thì đã thấy qua, lại không nghĩ rằng, quán bar ngoài đời so với ở trên phim náo nhiệt hơn nhiều.
"Người làm sao nhiều như vậy a?" Nàng nhăn đôi lông mày đẹp đẽ lại, cảm thấy mấy thứ âm nhạc này làm cho lỗ tai nàng rất đau.
Cuối cùng cũng tìm được phòng 201, nàng liền đẩy cửa vào.
"Doãn Thiếu Kiệt!" Nàng chống nạnh, khí thế hung hăng hô.
Người trong phòng nháy mắt đều chú ý tới nàng. Một nữ nhân trang điểm đậm, lắc mông đi tới, liếc nhìn nàng nói: "Ngươi là ai a? Dám gọi họ tên của Thiếu Kiệt, nghĩ rằng gọi như này liền có thể gây đến chú ý của hắn sao? Tiểu muội muội, ngươi hơi bị ngây thơ rồi."
Hàn Vận Nhi lại gần, Mộ Tiểu Tiểu liền bị sặc mùi nước hoa trên người nàng, lập tức nhíu lại cái mũi, lui về sau mấy bước, nói với nàng: "Ngươi chớ tới gần!"
Đàn em của Doãn Thiếu Kiệt đi
tới, cười híp mắt nhìn Mộ Tiểu Tiểu nói: "Ngươi tìm Thiếu Kiệt a? Hắn đi nhà cầu, lát sau liền trở lại."
Hàn Vận Nhi đối với Mộ Tiểu Tiểu rất khó chịu, đánh giá nàng, ánh mắt tự nhiên rơi vào bộ ngực nàng, lập tức cảm thấy không vui hừ một tiếng.
"Ngươi đừng có nói với ta, ngươi chính là bạn gái mới của Thiếu Kiệt? Lý do Thiếu Kiệt bỏ ta, chính là do coi trọng ngươi a? Ngoại trừ ngực lớn, cũng không có chỗ nào tốt hơn so với ta."
Thốt lời này ra, nam sinh ở đây liền bật cười một tiếng.
Nói xinh đẹp, đương nhiên là Mộ Tiểu Tiểu xinh đẹp hơn. Hàn Vận Nhi xinh đẹp là dựa vào trang điểm, nhưng Mộ Tiểu Tiểu xinh đẹp là trời ban, nhất là cặp mắt to kia giống như nho đen, đen bóng đến nỗi làm cho người xem một chút liền thích.
Một người thanh khiết tựa như không dính chút bụi trần, một người có sắc đẹp nhờ son phấn.
Không cần phải nói cũng biết là ai thắng.
Tuy nhiên Hàn Vận Nhi da mặt dày, cho là mình là hoa hậu giảng đường thứ hai, coi như bản thân có dung mạo đẹp nhất nước.
Chính Hàn Vận Nhi cũng không nghĩ nhiều, nếu như không phải là bởi vì Mộ Tiểu Tiểu là bạn gái của Thiếu Kiệt, nàng làm sao có thể để nàng ấy được chọn làm tân hoa khôi giảng đường.
Mộ Tiểu Tiểu mặt có chút đen, nàng ghét nhất người khác nói nàng ngực lớn!
Ở nước Mỹ, không ai nói tới nàng, bởi vì nữ sinh nước Mỹ phát dục đến độ rất tốt, cho nên ngực nàng không tính là lớn, nhưng lúc ở trong nước, luôn luôn có thể nghe được có người nói ngực nàng lớn.
Nàng nói với Hàn Vận Nhi: "Ngươi không thể ngậm miệng sao? Ta cũng không phải tới tìm ngươi, ngươi ồn ào cái gì?"