Nhật An cầm súng lên, nhắm một bên mắt lại và tập trung ngắm vào bia đạn tít đằng xa.
Qua chiếc kính bảo hộ, Nhật An hít một hơi sâu, thở ra, cô bóp còi.
Nơi tập bắn ngoài trời nằm ngay bên cạnh căn cứ, đó là một bãi cỏ bằng phẳng. Không khí man mát làm ckn người ta cảm thấy bình yên, dễ chịu.
Pangg pangg
Nhật An liên tục nhả đạn. Loạt đạn bay vút ra khỏi nòng súng, trúng hết vào tấm bia. Người giáo viên bên cạnh tỏ vẻ hài lòng, ghi điểm vào cô của Nhật An.
Chiếc bia được mang lại gần, ai nấy đều nhìn rõ vết đạn đã xuyên hết vào phần đầu của hình người trên bia. Mọi người đều trầm trồ, kẻ thán phục, người bĩu môi.
Từ ngày Nhật An đến căn cứ tới nay đã là một tháng. Lần tuyển chọn đầu năm sắp tới gần và cô cần phải nằm trong top đầu để có thể gia nhập Đội quân. Ai nấy đều bất ngờ với khả năng của Nhật An. Cô tiến bộ rất nhanh. Nhưng bản thân Nhật An biết, cô cần phải cố gắng nhiều hơn nữa mới có thể vượt qua được những ứng cứ viên khác.
Ở đài quan sát trên cao, Thế Minh thu hết những hoạt động của Nhật An vào tầm mắt. Cô và hắn sinh ra đã là hai cổ máy hủy diệt, bộ gen ưu tú đã được chọn lọc kỹ càng. Cũng nhờ vậy mà Thế Minh tuy còn trẻ đã đạt được vô số thành tích trên chiến trường. Hắn thở ra nặng nề. Muốn ngăn Nhật An không dấn thân vào thế cuộc e rằng rất khó.
Thế Minh còn trầm ngâm suy nghĩ thì một người giáo viên phụ trách đi vào, giao cho hắn danh sách các ứng cử viên được chọn.
Các ứng viên có tên sẽ được giao cho một nhiệm vụ, nếu hoàn thành sẽ được chính thức bước vào hàng ngũ của Tổ Chức, còn không sẽ xem như không đạt chuẩn và rời khỏi cuộc chơi.
..........
Đêm hôm đó, bọn họ được tổ chức tiệc chia tay. Hôm sau, sẽ là bài test cuối cùng của cả đội. Ai vượt qua được, sẽ chính thức trở thành thành viên mới của Đội Quân.
Mấy tháng ở đây, Nhật An trở nên hòa đồng hơn, làm quen được với một vài người bạn. Họ cũng giúp đỡ cô rất nhiều, vì Nhật An so ra nhỏ tuổi nhất ở đây.
Nhật An ăn rất ít, cô không thích đám đông nên lúc nào ăn xong cũng tìm một góc yên tĩnh để trốn vào. Một cô gái đi đến chỗ Nhật An, tay bưng theo một góc bánh kem, đưa cho cô. Nhật An mỉm cười nhận lấy đĩa bánh.
\- "Nhật An, chúc mừng em, được nằm trong top là quá xuất sắc rồi!"
\- "Chị..."- Người này là chị Nguyên - là người luôn hết mực chăm sóc cô, xem cô như em gái. Lần này xem ra chị Nguyên không được may mắn, top 20 người thì chị nằm ngay hạng 21, còn Nhật An lên hẳn vị trí thứ 6.
\-"Em cảm ơn!"
Thảo Nguyên thở dài nhưng môi vẫn giữ nguyên khóe cười.
\-"Cố để đậu vào em nhe, chị tin em làm được!"- Tay chị xoa nhẹ vai của Nhật An.
Nhật An chỉ biết gật đầu. Đĩa bánh trên tay chưa kịp ăn đã có người đi đến giật lấy. Chị Nguyên hơi giật mình nhìn về phía người kia.
\- "Bánh ngon như