Chương 24: Lợi dụng.
Càng đọc, mi tâm của Cơ Dục Hiên càng nhíu chặt.
Cho đến khi chữ cuối cùng nằm trong tâm trí hắn.
“Tư Mã Kiên?”
Ba chữ Tư Mã Kiên nằm ở cuối bảng danh sách kiến nhịp tim hắn đập nhanh thêm một nhịp.
Không hiểu sao lúc này hắn lại nhớ đến vị thê tử mới bước vào cửa ngày hôm qua.
Nàng dù sao cũng là nữ nhi của Tư Mã Kiên.
Nếu hắn loại cha nàng, nàng sẽ như thế nào? Có hận hắn không?
Hắn đột nhiên rất sợ ý nghĩ vừa rồi của mình.
“Ừ, ta nghi ngờ ông ta có qua lại với Nghiêm thái úy.
Nếu muốn thành công lên ngôi vị hoàng đế.
Con chỉ có cách dần dần loại bỏ hết tất cả bọn họ.”
Khuyết Đàn lại nhấp thêm một ngụm trà.
“A Hiên hiểu rồi.”
“Còn về tung tích của Kinh Phương.
Hôm qua, ta bắt gặp hắn xuất hiện ở thái úy phủ của Nghiêm Binh.
Sau đó vội vàng lên xe ngựa đi về phía bắc, hướng huyện Thành Trúc.”
Ánh mắt Cơ Dục Hiên đảo qua đảo lại.
Không biết đang suy nghĩ cái gì mà khóe miệng hắn cong lên.
“Đột nhiên con nhớ ra, bản thân mình còn có một vị ca ca ở Thành Trúc.
Cũng đã đến lúc gặp rồi đi.”
Nuôi dạy hắn từ nhỏ đến lớn.
Khuyết Đàn là người hiểu rõ hắn nhất.
Vị ca ca ở Thành Trúc trong lời của hắn, ông tất nhiên cũng biết.
Chỉ là bây giờ nếu đến đó sẽ bị Nghiêm thái úy phát hiện.
Một khi kế hoạch vỡ lỡ.
Thân phận của ông cũng được đưa ra ánh sáng.
Như vậy đối với Cơ Dục Hiên chỉ có hại chứ không có lợi.
“A Hiên, bây giờ chưa phải là lúc.
Con mới đại hôn, không nên đi tới nơi xa xôi như vậy.
Tránh để người khác nghi ngờ.
Việc này cứ giao cho sư phụ.” Khuyết Đàn vuốt ve bộ râu dài, mỉm cười nói.
“Vậy được.”
“Nếu không còn chuyện gì nữa.
Con hồi cung đi.”
Hắn đứng dậy, toan cùng Hải Minh rời đi thì đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, khựng người lại.
Ánh mắt suy xét nhìn về Khuyết Đàn, trong chòng mắt phát ra không ít tia nghi ngờ.
“Sư phụ, con có chuyện hỏi người.”
“Sư phụ biết con tính hỏi chuyện gì.” Dừng lại một chút, Khuyết Đàn thở dài đứng dậy.
Ông ta nhẹ nhàng bước tới chỗ hắn, vỗ vỗ bả vai hắn, cười hiền từ.
“A Hiên à, ta họ Vỹ.
Con biết ta là ai rồi đúng không?”
Cơ Dục Hiên trợn tròn mắt, không thể tin nổi nhìn ông ta.
Kinh thành này ngoài Vỹ gia ra thì còn có ai họ Vỹ nữa.
Mà Vỹ gia chính là nhà ngoại của Vỹ Niên hoàng hậu, cũng là nhà ngoại tổ của hắn.
“Sư phụ, người là Vỹ Nguyên?”
Khuyết Đàn nhẹ nhàng gật đầu.
Cái gật đầu của ông khiến cả người hắn chấn động.
Nếu không có Hải Minh đứng bên cạnh đỡ lấy, e rằng hắn đã ngã xuống kia rồi.
Vỹ Nguyên là nhị ca của hoàng hậu.
Vậy ông ta là cựu phụ của hắn.
“Sư phụ.” Cơ Dục Hiên nhíu mày.
Sự thật này khiến hắn chấp nhận không nổi.
Bao năm qua, hắn sống trong sự dối gạt của ông ta.
Hắn cứ luôn ngỡ hoàng hậu vứt bỏ mình.
Mình có quyền hận thù ba ta.
Nhưng