Chiều tối tại bệnh viện Đế Đô.Ân Thanh ngồi trên ghế tay cầm cốc trà hậm hực nói.''Tên đáng ghét Hàn Doanh lại bắt bà đây phải ngồi ăn chung với hắn nhìn mặt hắn thôi đã không muốn ăn rồi nói chi đến việc ngồi chung bàn ăn cơm''Từ phía sau Ân Thanh phát ra tiếng nói rất trầm ấm ngọt ngào.''Đang làm gì mà lại túc giận vậy tiểu Thanh?Nghe thấy tiếng nói phía sao Ân Thanh quay người lại miệng nở một nụ cười tươi đôi mắt híp lại tạo thành một đường cong.''Chào bác sĩ Dương''Bác sĩ Dương trả lời.''Chào em tiểu thanh''Bác sĩ Dương trong mắt những bác sĩ nữ ở bệnh viện là một nam thần điển trai siêu tài giỏi, xuất thân cũng từ con nhà gia giáo gia đình cũng có thể xem là ''giàu''.Thấy Ân Thanh cứ nhìn mình chầm chầm thì bác sĩ Dương lên tiếng.''trên mặt anh có gì sao hả tiểu Thanh?''Ân Thanh sau khi nghe câu hỏi thì hơi thấy bối rối nhanh chóng thu lại ánh mắt ngưỡng mộ quá mức của bản thân.''à..không..không có gì hết ạ...''Bác sĩ Dương cười híp mắt nụ cười ấm áp, đúng là đốn tim người khác mà.Hai người vui vẻ nói chuyện mà không biết ở góc tường bên trái có một người đàn ông áo đen đang theo dõi bọn họ.''Báo cáo Boss, Ân tiểu thư đang nói chuyện với một người đàn ông trông có vẻ khá thân thiết''Đầu dây bên kia không trả lời chỉ nghe một tiếng ''bốp'' sau đó là nghe thấy tiếng của trợ lý Cảnh.''Boss....nếu ngài có túc giận thì cũng đừng đánh tôi chứ''Hàn Doanh không quan tâm, chỉ trả lời.''Chuẩn bị xe đến giờ rồi.''Lát sau tại bênh