Cuối năm kiểm kê tổng kết kéo nhau đến, Tô Yểu bận đến sứt đầu mẻ trán, tăng ca là việc thường ngày, có mấy lần về đến nhà, giày cũng không kịp cởi, người liền ngã lên giường.
Khi nhìn thấy tin nhắn của Lương Sở Uyên, đã là ba giờ sáng.
Trong khoảng thời gian này liên hệ giữa Tô Yểu cùng Lương Sở Uyên cũng không đứt đoạn giống như trước đó. Hai người ở cùng một khu nhà, khẩu vị tương tự nhau, ngẫu nhiên cũng sẽ cùng nhau ăn một bữa khuya. Chỉ là gần đây Tô Yểu bận quá, bọn họ đã một tuần không gặp mặt.
Lương Sở Uyên nói anh trai anh có một ít cua ngon, hỏi Tô Yểu khi nào rảnh, có thể đến ăn.
Tô Yểu hơi kinh ngạc, cô từng nói với anh, cô thích ăn hải sản, không nghĩ tới anh vẫn nhớ rõ.
Cách bốn giờ mới trả lời tin nhắn, Tô yểu vốn tưởng rằng Lương Sở Uyên đã sớm đi vào giấc ngủ, không nghĩ sau khi tắm rửa xong đi ra, cô liền nhận được một tin nhắn mới.
"Có thể, vừa lúc cùng nhau đón giao thừa."
Tô Yểu nhìn về phía lịch ở đầu giường.
Ngày mai, chính là Nguyên Đán.
*
Hôm sau đi làm, Tô Yểu miệng khô lưỡi khô, uống hơn nửa bình nước mới áp xuống hỏa khí.
"Giám đốc Tô nhìn có vẻ rất mệt?"
Tô Yểu sờ sờ mặt, nhìn về phía người tới: "Rõ ràng vậy sao?"
Tông Minh chỉ chỉ mắt chính mình, "Nhìn thấy quầng thâm mắt."
Tô Yểu nhún nhún vai, "Không còn cách nào khác, ngủ không đủ giấc."
"Giám đốc Tô phải chú ý nghỉ ngơi mới được." Tông Minh chuyển đề tài, "Lần trước liên hoan nghe đồng nghiệp khác nói giám đốc Tô có việc đột xuất nên mới không đi?"
Tông Minh dừng lại, Tô Yểu cũng chỉ có thể dừng lại theo, cô gật đầu: "Đúng vậy."
"Tôi còn tưởng rằng giám đốc Tô không muốn tiếp xúc quá nhiều với tôi."
Tô Yểu ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên chính là Điền Lệ Quân. Rốt cuộc trên phương diện công việc, cô không thể quá thân cận với phòng tài vụ bên kia, đặc biệt là người trực tiếp đối đầu với cấp trên của cô, Tông Minh. Nếu có thể, cô cũng không muốn chạm mặt.
"Sao có thể như vậy? Tông tổng suy nghĩ nhiều rồi."
Tông Minh phất mắt qua môi Tô Yểu, phát hiện hôm nay son môi bị cô ăn luôn không ít nhưng vẫn đỏ rực ướt át.
"Tôi vẫn luôn suy nghĩ, giám đốc Tô thật sự không nhớ rõ tôi sao?"
Không chờ Tô Yểu trả lời, anh ta lại nhắc nhở: "Cấp ba Lục Đảo, chúng ta cùng khối."
Tô Yểu cứng đờ tại chỗ.
Gặp quỷ, người này sao lại biết cô.
...
Trở lại văn phòng vừa lúc là thời gian nghỉ trưa, Tô Yểu cùng