Thả thính đêm khuya!!! Ai còn thức không?
***
Tô Yểu theo bản năng muốn từ chối.
Tông Minh giống như nhìn được suy nghĩ trong lòng cô, lại bồi thêm một câu: "Tốt xấu gì chúng ta cũng từng học chung, giám đốc Tô không cho tôi mặt mũi sao?"
"Sao có thể như vậy chứ?" Tô Yểu cười cười, "Chỉ là đang suy nghĩ nói với bạn trai như thế nào."
Ánh mắt Tông Minh lóe lên, "Cho nên thế nào?"
"Cùng đồng nghiệp ăn bữa cơm mà thôi, anh ấy hẳn là không có ý kiến." Tô Yểu giơ lên ly nước, "Tan tầm gặp."
Tô Yểu đi rồi, Tông Minh ở phòng trà nước trong chốc lát.
Bạn trai? Là cái người lần trước kia?
Trở lại văn phòng, Tô yểu nhắn hai tin nhắn cho Lương Sở Uyên và Quan Đình. Hình như anh rất bận, không có lập tức trả lời, nhưng thật ra Quan Đình trả lời rất nhanh, gọi một cuộc điện thoại đến, giữa những dòng chữ đều là vui sướng khi người gặp họa.
Mấy ngày trước Quan ĐÌnh biết cô cùng Lương Sở Uyên ở bên nhau liền bắt đầu cười cô, nói thẳng lúc trước nên đánh cược, bảo đảm đem nhà cô đều thua sạch.
"Cậu đúng là nghe theo cảm giác."
Quan Đình nói có chuyện Tô yểu nghe hiểu được, cô bác bỏ đi: "Anh ấy chỉ là không nói được thôi, lại không phải làm chuyện giết người phóng hỏa thương thiên hại lý gì. Bằng không cậu nghĩ lại xem có ai có thể so với anh ấy? Mình liền cảm thấy không nói được cũng khá tốt, mình vốn dĩ cũng không thích quá dẻo miệng."
"Là vậy sao."
Quan Đình cười đủ rồi, "Vậy dì Mộc biết chuyện này chưa?"
Tô Yểu hàm hồ nói: "Nửa thật nửa giả. Mới ở bên nhau mấy ngày, mình cũng không nghĩ xa như vậy."
Lúc này Quan Đình nghe được Tô Yểu bị cái người gọi là đối tượng thầm mến lúc trước hẹn ăn cơm, lập tức chụp đùi: "Cậu thật giỏi, đào hoa không tới thì thôi, lúc tới liền là hai đóa cực phẩm!"
"Quan ĐÌnh cậu nói chuyện đứng đắn chút đi."
"Mình nói nghiêm túc, người này khẳng định thích cậu. Cậu có thể nhân cơ hội này chọn giữa hai người bọn họ, tận dùng thời cơ đi."
Hai mắt Tô Yểu trợn lên, trực tiếp cúp điện thoại, cô chính là bị cửa kẹp vào đầu mới nghĩ đến để Quan Đình tới phân tích cho cô.
Đi ra thang máy, cô lại nhìn di động.
Lương Sở Uyên cũng chưa trả lời.
Mấy ngày nay anh rất bận.
*
Tô Yểu không nghĩ tới địa điểm Tông Minh hẹn cô lại đúng là nơi lần đầu tiên cô ăn cơm cùng Lương Sở Uyên, nhà hàng âm nhạc kia.
"Cô đã tới đây rồi sao?"
Tô Yểu không có nhiều lời, chỉ gật đầu, "Ân."
Vị trí lúc trước từng ngồi đã bị người đặt trước, hai người tùy tiện chọn một bàn không cách cửa quá xa ngồi xuống. 7h tối, đúng là thời điểm nhiều người nhất, trên sân khấu ca sĩ đang chuẩn bị dụng cụ, tiếng nói chuyện nhỏ dần, ánh sáng trong nhà ăn cũng tối xuống theo, bên tai cũng dần trở nên an tĩnh.
Gọi xong món ăn, Tông Minh lại chọn hai ly rượu cocktail, "Rượu của nhà hàng này không tồi."
Tô Yểu cười cười, "Lần trước tới không gọi, lần này thử xem."
"Tôi thấy cô so với thời điểm đi học..." Tông Minh suy nghĩ tìm từ, "Thay đổi rất nhiều."
"So với cái này, kỳ thật tôi càng tò mò, anh cư nhiên lại có ấn tượng với tôi."
Thời điểm Tô Yểu đi học, toàn bộ tâm trí đều là