Lương Sở Uyên phát hiện chính mình căn bản không thể tức giận với Tô Yểu.
Cô chỉ cần cúi thấp đầu, hơi làm nũng anh liền không có cách nào.
[Vừa rồi anh có chút tức giận nhưng hiện tại cũng không còn.]
Anh nhìn cô, hạ mí mắt, nhìn có chút khổ sở, [hiện tại em còn chưa nói rõ với ba mẹ. Chờ chúng ta...Chờ em, chờ em nguyện ý nói thì nói, cũng không muộn.]
Lương Sở Uyên biết Tô Yểu là một người lý tính, cô thích anh, nhưng còn chưa có thích anh đến như vậy, ít nhất hiện tại là như thế.
Nói một câu không xuôi tai, cô đối với anh là rất đặc biệt, thậm chí độc nhất vô nhị, nhưng anh đối với cô, lại có chút trói buộc.
Tô Yểu bị nhìn thấu tâm tư, đúng là cô không đem đoạn tình cảm này suy xét tương lai sẽ ra sao, rốt cuộc hai người mới ở bên nhau chưa đến hai tháng, thời gian hai người quen biết cùng với ở bên nhau còn chưa tới nửa năm. Bây giờ nghĩ đến tương lai, không khỏi quá nóng vội.
Cô buồn chán mà bụm mặt, "Anh đừng, anh đừng như vậy, em rất áy náy."
Lương Sở Uyên gõ gõ màn hình.
Tô Yểu dịch tay ra, ánh mắt của người bên kia màn hình dịu dàng, giống như chạm vào từng nếp uốn trong đáy lòng cô.
[Việc xem mắt này có phải không thể không đi không?]
Cô gật gật đầu: "Chiến tranh lạnh một ngày, em thua."
[chiến tranh lạnh?]
Tô Yểu không muốn nói cho anh chuyện Mộc Vi không thích chuyện của anh, chỉ nói đơn giản: "Em nói em không đi, mẹ em tức giận liền chiến tranh lạnh với em. Sau đó ba em làm công tác tư tưởng, em nghĩ cũng sắp đến tết, không cần để chính mình ngột ngạt, ứng phó với đối tượng xem mắt vẫn dễ hơn so với mẹ em, em liền thỏa hiệp."
[cũng đúng.] Nghe thấy Tô Yểu hứa hẹn từng tranh thủ vì mình, trong lòng Lương Sở Uyên thoải mái hơn không ít, anh rũ mắt trầm tư giây lát, [người kia em có nhìn thấy ảnh chụp không?]
Nhắc tới cái này Tô Yểu liền buồn bực, "Người kia em có quen, là bạn học cùng trường cao trung, hiện tại lại làm cùng công ty em, tên là Tông Minh, cũng không biết sao mẹ em lại gặp được, thật là kỳ quái."
Lương Sở Uyên hơi ngừng một chút, nghĩ tới câu nói kia của Lương Mặc từng nói với anh.
[Anh ta có phải đồng nghiệp trước đó ăn cơm cùng em không?]
Tô Yểu hoảng hốt, không nghĩ tới Lương Sở Uyên đoán được chuẩn như vậy, cô gật đầu: "Đúng vậy. Trước kia em và anh ta là bạn cùng trường, hiện tại lại là đồng nghiệp cùng công ty, liền đi ăn một bữa cơm."
[Quen biết từ thời đi học...]
So với hỏi chuyện, còn không bằng nói Lương Sở