Tiểu Lang chuyển hướng quá đột ngột, không những thế tốc độ còn tăng lên, khiến cho khoảng cách ba người lúc này lại dãn ra một ít.
Khoảng cách tới ngọn đồi trước mặt cũng không còn xa nữa, còn không tới một dặm.
Vù.
Bốn cái bóng liên tục lóe lên, từ trên không trung vẽ lên một đường giống như ai đó cầm một cây viết khổng lồ liên tục phác lên không trung hai đường thẳng tắp chỉ là mực mà hắn dùng lại nhanh chóng tan đi.
Đó là hiệu ứng thị giác do tàn ảnh để lại.
- Ta không tin không đuổi kịp ngươi.
Đại trưởng lão híp mắt lại, ánh mắt trở nên lăng lệ.
sau đó chỉ thấy hai tay lão hoa lên, liên tục đánh ra một chưởng về phía sau, làm thế này tuy rằng rất tốn độc khí nhưng mà lại khiến cho phản lực làm tăng tốc độ của lão lên.
Với cảnh giới của lão, câu thông linh khí trời đất thì với tiêu hao này còn chịu đựng được một thời gian.
Vèo.
Bỗng nhiên tốc độ của Đại trưởng lão tăng vọt, không chỉ tăng lên một thành so với trước mà tăng lên tới ba thành, không những thế còn tiếp tục tăng lên.
Chứng kiến cảnh tượng này hai mắt Độc Nhĩ Kha như muốn lồi ra, trong lòng càng thêm ngưng trọng, và lo lắng.
Đúng lúc này hắn lại thấy Thạch Phá Thông có hành động tương tự, hắn học theo Phả Lai liên tục đánh ra một chưởng về phía sau khiến cho tốc độ của hắn đột ngột tăng vọt.
Vèo.
Chỉ mười cái hô hấp khoảng cách giữa ba người đã bị thu hẹp lại chỉ còn năm mươi thước, ở khoảng cách này nhìn thì rất gần nhưng mà vẫn chưa đủ.
Độc Nhĩ Kha lại nhét vào miệng Tiểu Lang mấy viên Hồi Linh Độc Đan và ma thú hạch, sau đó cả người hắn căng lên, âm thầm vận Âm Dương Độc Công liên tục nén độc khí lại, sau đó vận chuyển chu thiên tuần hoàn, đại chu thiên tuần hoàn, ngay cả tập trung vào Tụ Linh Huyệt hắn cũng làm.
Cả người Độc Nhĩ Kha súc lực chuẩn bị chiến đấu.
Vèo.
Chỉ mười giây sau khoảng cách giữa ba ngươi đã rút ngắn chỉ còn ba mươi thước, tình thế cực kỳ nguy hiểm.
Lúc này Thạch Phá Thông cười ha hả quát:
- Tiểu tạp chủng, chết đi cho lão phu.
Đại Lực Kim Cang – Đại Lực chưởng.
Theo tiếng quát của Thạch Phá Thông, linh khí trời đất xung quanh cánh tay của hắn ba thước bỗng nhiên tụ tập về phía hắn, thổ linh lực màu nâu đất lóe lên, hình thành một thủ chưởng to lớn hơn một xích.
Sau đó chưởng khí hướng thẳng lưng Độc Nhĩ Kha giáng xuống.
- Tiểu Lang chuyển hướng.
Độc Nhĩ Kha quát lên một tiếng, cánh tay ghì xuống lưng Tiểu Lang, cả ngươi vận lực xoay người lại, hắn chuyển tư thế đối mặt với một chưởng, ngón tay cái lóe lên độc công tam sắc, một chỉ hình thành.
Vù.
Khi một chưởng hướng tới Độc Nhĩ Kha thì Tiểu Lang bỗng nhiên đổi hướng, vừa vặn tránh đi đại bộ phận chưởng lực, chỉ còn một phần vẫn hướng tới Độc Nhĩ Kha.
Độc Nhĩ Kha không chút do dự ngón tay búng ra, Vạn Linh Sát Chỉ - Liên Sát chỉ bắn tới chưởng lực kia.
- Phụt...
Năm chỉ liên tục phát ra, hướng tới bộ phận nguy hiểm nhất kia.
Không có tiếng nổ vang lên, chỉ có tiếng phụt phụt, sau đó năm đoàn chỉ liên tục đánh vào năm chỗ của thủ chưởng, khiến nó tan tành.
Cũng vì thế mà hóa giải nguy cơ.
Bùm.
Đại bộ phận chưởng lực đánh thẳng xuống đất, tiếng nổ long trời vang lên, mặt đất nổ tung, bụi đất đầy trời.
Trong lòng Độc Nhĩ Kha căng lên, cực kỳ khiếp sợ, nếu một chưởng kia mà nện vào người hắn thì ít nhất hắn cũng không còn nguyên vẹn.
- Linh khí phóng ngoại.
Thạch Phá Thiên khiếp sợ hô lên, hắn thật không ngờ cảnh giới của Độc Nhĩ Kha không tới Linh Vương mà lại có thể phát linh khí ra ngoài.
Nhớ lại đại tổng quản đã từng nói Độc Nhĩ Kha có một môn vũ kỹ có thể phóng linh khí ra ngoài.
Nghĩ tới điều này tham vọng trong lòng của hắn lại trỗi dậy, hắn đã nhận định phải giết chết Độc Nhĩ Kha nhưng cũng phải chiếm được môn vũ kỹ này.
Nếu có môn vũ kỹ này thì gia tộc của hắn nhất định sẽ tái khởi, tiến lên một tầng thế cao hơn.
Đúng lúc này một tiếng quát nữa vang lên:
- Vạn Xà Bôn Đằng – Nhất Xà Thôn Thiên.
Bỗng