Trong hốc cây khổng lồ của một cây nguyên thụ giữa U Lâm.
Lúc này ở trong vẫn là năm gương mặt quen thuộc đang ngồi với nhau.
Bốn nam một nữ, họ đều là những chằn tinh khổng lồ.
Nam tử chằn tinh vẻ mặt cực kỳ khó coi đang nhìn về phía ba vị lão giả chằn tinh phía dưới.
Trung niên chằn tinh này chính là tộc trưởng chằn tộc, còn ba lão già kia là trưởng lão chằn tộc.
Còn mĩ phụ chằn kia là thê tử của gã tộc trưởng, lúc này mĩ phụ đang khóc sụt sịt ánh mắt thỉnh thoảng nhìn trung niên nam tử với vẻ cầu xin.
Lúc này gã trung niên tộc trưởng nói:
- Các vị trưởng lão, đã nghĩ ra cách đối phó chưa?
- Bẩm tộc trưởng.
Theo ta thấy con quái vật này quá mạnh mẽ, người cũng thấy đó, hỏa diệm của con quái vật kia quá kinh khủng, nếu chúng ta cứ mạnh mẽ điều động người đến vây giết thì cho dù chúng ta có ngàn vạn thần dân chằn tộc thì cũng không đủ cho đám lửa kia thiêu rụi.
Con quái vật này thủ đoạn quá quỷ dị, không biết nó còn có chiêu gì nữa chưa phát ra.
Theo ta đề nghị chúng ta không nên động vào con quái vật này, cứ mặc kệ nó.
Dù sao nó cũng không sát hại cho chằn tộc ta.
Đại trưởng lão nói.
Mỹ phụ nghe tới đây thì hét lên:
- Không được, chẳng nhẽ để Lặc nhi cứ thế chết oan như vậy sao? Chẳng nhẽ cứ để kẻ thù của Lặc nhi nhởn nhơ ngoài kia sao?
- Phu nhân.
Nam tử tộc trưởng chằn tộc hô lên.
Mĩ phụ chằn thì lắc đầu nói:
- Không, phu quân, chúng ta nhất định phải trả thù cho Lặc Nhi.
Lặc nhi nó là nhi tử của chàng, chẳng nhẽ chàng cứ để nó bị chết oan như vậy sao?
- Chuyện này.
Nam tử tộc trưởng chằn chừ, vẻ mặt khó xử.
- Phu quân không cần lo, chuyện này thiếp đã có tính toán.
Nam tử chằn tinh nghe vậy thì ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó dường như có chút gấp gáp giơ tay nói:
- Phu nhân, mời nàng nói.
- Phu quân, nếu như tộc ta không đấu lại hai con quái vật kia vậy thì sao không nhờ người khác giải quyết giùm chúng ta?
Phụ nhân nói tới đây thì mắt trắng ra, vẻ mặt dường như có chút âm hiểm.
- Ý phu nhân là Yêu tinh tộc.
Trung niên nam tử đứng bật dậy, dường như có kế hoạch gì đó.
- Đúng vậy.
Mĩ phụ dường như quên hết đau buồn lúc trước, chỉ còn lại vẻ âm hiểm và oán hận.
- Đúng vậy, tại sao ta không nghĩ ra nhỉ.
Phu nhân đúng là phúc tinh của ta.
- Đa tạ phu quân.
Mấy vị trưởng lão nghe vậy cũng đăm chiêu, sau đó đại trưởng lão tinh ý nhất, ánh mắt trắng ra, dường như nhận ra điều gì đó nói:
- Tộc trưởng, ý tộc trưởng là nhờ chuyện này thực hiện một viên đá ném hai con yêu tinh.
- Đúng vậy.
đại trưởng lão thật tinh ý.
Trung niên tộc trưởng tỏ vẻ khen ngợi.
- Đa tạ tộc trưởng quá khen.
- Vậy việc này ta giao cho ba vị trưởng lão đảm nhiệm, đại trưởng lão dẫn đầu đi tới yêu tinh tộc một chuyến, dọc đường đi nếu có nghi vấn thì giải thích cho hai người bọn họ.
Còn nữa, theo thám báo thì hướng hai tên quái vật kia đi cũng chính là hướng đi về phía Hang yêu.
- Hang yêu.
Đây không phải là tự chui đầu vào rọ sao?
- Hớ hớ (nụ cười đặc trưng của Chằn tinh).
Hang yêu ở đây chính là hang ổ của yêu tinh tộc.
Hang yêu không ai biết rộng bao nhiêu, sâu bao nhiêu, chỉ biết nó là quần thể của vô số hang động lớn nhỏ, có người nói trong đó có vạn hang, có thể chứa được hàng trăm vạn yêu tinh tộc nhân.
Yêu tinh tộc ở đây có thể nói là khó tấn, dễ phòng.
Hang hang đều hiểm trở, đều có yêu tinh tộc nhân sinh sống.
Trong số vạn hang này thì nổi tiếng nhật chính là Yêu vương động.
Đây là một hang động lớn nhất, quy mô nhất, đẹp nhất, hiểm trở nhất, linh thiêng nhất.
Mà đó cũng chính là nơi mọi yêu tinh tộc nhân hướng tới bởi vì ở đó có một người mà ai ai cũng ngưỡng vọng sinh sống – yêu tinh vương.
...
Dưới ánh sáng tối tăm, hai người Độc Nhĩ Kha vẫn từng bước tiến sâu vào U Lâm, cũng không biết bọn họ đã đi được bao xa, cũng đi bao lâu rồi, chỉ nhớ là bọn họ đã nướng thịt ăn bốn lần rồi.
Nhưng dù vậy bọn họ vẫn chưa nhìn thấy thế giới bên ngoài đâu, chưa ra khỏi khu rừng, đập vào mắt vẫn là cảnh tượng đại thụ tầng tầng lớp lớp và bóng tối làm bạn.
Trong hai ngày này xuất hiện một đại sự, đó là có ba vị trưởng lão của Chằn tộc tới thăm yêu tinh tộc.
Yêu tinh vương đã đích thân đón tiếp và tiếp đãi.
Yêu tinh vương là một gã mập mạp, thân người da lại có vằn như vằn ngựa nhưng thưa hơn một chút, mặt quỷ, miệng rộng tới mang tai, hàm răng sắc nhọn, hai lỗ tai đặc biệt to như hai cái quạt trên tay nó không ngờ lại cầm một cây trượng, cây trượng này có khảm một khỏa ngọc màu đen tỏa ra ánh sáng sáng hắc ám.
Ánh mắt ba người đại trưởng lão nhìn cây trượng này cực kỳ kiêng kỵ
Đại trưởng lão cũng không mất thời gian đi thẳng vào chủ đề.
Rốt cuộc cũng nhận được một vài lời chế nhạo từ yêu tinh vương nói rằng tộc trưởng Chằn tộc bất tài, nói rằng bọn họ ngay cả một sinh vật bé bằng bắp chân mình cũng không bắt được.
Ba vị trưởng lão chằn tộc cực kỳ tức giận, nhưng vì sự vụ