Tên hắc y nhân còn lại đang triền đấu với Hạ Nhất Phàm, hai người ngang tài ngang sức cho nên nhất thời không ai làm gì được ai.
Hắn lúc đầu chọn Hạ Nhất Phàm cũng không biết lão già này đã thành tinh, không biết lão dùng bí pháp gì mà đột nhiên tốc độ tăng vọt, tốc độ ra đòn cũng tăng nhanh cho nên tên này lại bị lão cuốn lấy sau mấy lần thành công đánh lén.
Lúc này tên hắc y nhân này dùng thần niệm thì không thấy tên hắc y nhân kia đâu, đúng lúc này nghe tiếng nổ vang dội, tên này vội vàng nhìn qua thì thấy tên hắc y nhân kia bị bắn ngược xuống đất, cả người như quả bóng đập lên đập xuống dưới nền đất.
Hắn không một chút do dự, vung tay một cái, mười thanh phi đao trong hai ống tay áo bay ra, bắn thẳng tới yết hầu Hạ Nhất Phàm, đồng thời cả người vọt về phía tên hắc y nhân kia.
- Các vị, hẹn sớm gặp lại, hắc hắc!
- Thiên Tàm Tuyệt Sát Độc!
Tên hắc y nhân này chụp tên kia cả người nhanh như tia chớp vọt về phía trước, trong giây lát đã biến mất không thấy, phía sau Thiền Tàm Tuyệt Sát Độc bay đầy trời.
Đám người Hạ Nhất Phàm đang muốn xông lên lại thấy đám bụi kia không khỏi ngừng lại.
Ánh mắt nhìn về phía bóng lưng hai tên hắc y nhân đầy ngưng trọng.
- Khụ khụ!
Bỗng nhiên nghe tiếng ho khan, mọi người lúc này mới nhớ tới Trần cô, vội vàng quay lại thì thấy Trần cô đang ho ra máu, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, linh khí trong người vô cùng nhộn nhạo.
Mấy người vội vàng tiến lại đỡ Trần cô, rối rít hỏi han:
- Trần cô, có sao không?
...
- Kim Luân Tỏa Không!
Lã Củng hô lên một tiếng, vừa dứt lời bảy người bọn hắn áp lưng vào nhau, linh khí trên người tỏa ra giống như liên kết với nhau tạo thành một tấm màn chắn khổng lồ bao quanh bọn họ, nhưng không những thế, song Kim Luân trong tay mỗi người chợt khép lại với nhau tạo thành một chiếc lồng hình nón.
Sau đó linh lực cuồng bạo tràn ra, linh khí trời đất cũng điên cuồng tụ tại, Kim Luân dưới ánh nắng và linh lực phản chiếu ánh lên kim quang rực rỡ, theo tiếng quát của Lã Củng bảy người dùng một tư thế như lực sĩ ném đĩa, kim luân trong tay mạnh mẽ ném về phía tám người đại tổng quản Võ Kinh Hồng.
Từ lúc bắt đi Võ Thiên Hương chỉ trong chớp nhoáng, mọi người giao thủ với nhau lại vô cùng kịch liệt.
Vừa thấy sát chiêu bảy người như cuồng phong bạo vũ bắn tới, tám người không hẹn cùng nhau hợp lại, đao kiếm thương bỗng dưng cùng đâm ra, có trước có sau, thương phụ trợ đao kiếm cực kỳ có quy luật đâm thẳng tới Kim Luân.
- Keng, keng…
Kim Luân bắn ra không ngờ lại vòng trở lại, từ bốn phương tám hướng vọt tới tám người Võ Kinh Hồng.
- Giết ra!
Võ Kinh Hồng hô lên, trường thương đỏ rực xoay tròn như cánh quạt, cả người lão vọt lên, những người khác đều theo sát phía sau, Kim Luân mỗi khi bắn tới trước mặt Võ Kinh Hồng đều bị trường thương đỏ như máu đánh bay, chỉ trong nháy mắt Võ Kinh Hồng đã tới gần bảy người Lã Củng.
Lã Củng không chút hoang mang, hắn cười lên nham hiểm hô lên:
- Võ Kinh Hồng, ngươi còn tiến lên ta sẽ giết Võ Thiên Hương, ha ha!
Vừa nói hắn liền đưa Võ Thiên Hương ra trước người, Kim Luân trong tay cũng kề lên cổ họng nàng.
- Ngươi dám!
Võ Kinh Hồng nghe vậy hơi khựng lại hô lên một tiếng, nhưng mà ánh mắt lão lại hiện lên vẻ gian xảo.
- Thả tiểu thư ta ra, chúng ta tha cho các ngươi!
Người nói là phó tổng quản.
Hắn vừa nói vừa phất tay một cái, sáu người còn lại đang định tản ra vây bảy tên hắc y nhân Lã Củng lại thì Lã Củng lại hất hàm với tên mập bên cạnh.
Tên này cười nham hiểm, trong tay không biết lúc nào xuất hiện một túi bột, đề khí vào túi bột, tên này đem túi bột ném về phía sáu người này.
- Thiên Tàm Tuyệt Sát Độc!
Tên mập này quát lên một câu sau đó cả người nhoáng lên một cái xuất hiện phía sau Lã Củng!
Đúng lúc này Lã Củng cảm thấy phía sau có kình khí ép tới, đưa mắt nhìn lại thì Võ Kinh Hồng không biết biến mất từ lúc nào, không chút do dự, hắn bay lệch người về phía trước, mục đích này chính là vừa kéo giãn khoảng cách với Võ Kinh Hồng vừa dùng thân thể tên mập kia đỡ sát chiêu.
- Cẩn thận!
Tên cao gầy cũng cảm nhận được nguy hiểm hắn hô lên một tiếng, theo bản năng Kim Luân vòng về phía sau đánh tới.
- Muộn rồi, chết đi cho ta!
Trường thương đỏ rực cuồng mãnh ép tới, mũi thương vô cùng sắc bén đâm tới, tốc độ nhanh vô cùng, chỉ nhoáng lên một cái đã đâm lên lưng tên mập.
Tên mập được nhắc nhở muốn hành động nhưng đã muộn rồi.
- Bực!
Máu tươi phun ra, trường thương xuyên qua ngực tên mập, khoét một cái lỗ thật to, trên