Hôm nay là ngày thứ mười đấu võ đại hội diễn ra, cũng là ngày mà khán giả trung thành với Độc Nhĩ Kha rất chờ mong, bởi ngày hôm nay là ngày diễn ra trận đấu giữa hai đối thủ đang cùng dẫn đầu tổ 67 với cùng hai mươi bảy điểm.
Trận đấu giữa số 999 – Hỏa và số 993 – Hoàng Kim Sát.
Từ sáng sớm đã có rất nhiều người đến sớm, chiếm lấy chỗ ngồi đẹp nhất phía tổ 67.
Bọn họ muốn xem rõ nhất trận đấu giữa Hỏa và Hoàng Kim Sát.
Trận đấu này cũng là một trong những trận đấu chủ chốt trong ngày.
Bởi vậy có rất nhiều người tới cổ vũ.
Cùng với đó tỷ lệ cá cược thắng thua trận đấu giữa hai người này cũng sấp xỉ bằng nhau.
Chín ăn mười.
Số 999 thắng thì ăn chín phần mười còn số 993 thắng sẽ ăn mươi phần chín.
Điều này có nghĩa mọi người vẫn đánh giá Độc Nhĩ Kha cao hơn.
Hôm nay Độc Nhĩ Kha cũng đến rất sớm.
hắn đến sớm là muốn tới chỗ đặt cược đặt cho đối thủ của hắn thua.
Lần này hắn tăng lên tới hai mươi vạn Linh Thạch tiền đặt cược.
Nếu như hắn thắng cược thì sẽ ăn được mười tám vạn.
Xong việc thì cũng là lúc hắn tiến ra võ trường, trên võ trường lúc này đã đầy nghẹt người xem.
Độc Nhĩ Kha tiến tới đấu võ đài tổ sáu bảy, ở đó Độc Nhĩ Kha đã thấy Mông Hải An chờ sẵn ở đó nhưng chưa thấy đối thủ của hắn xuất hiện.
Hôm nay trong tổ sáu bảy, trận đấu của Độc Nhĩ Kha là trận đầu tiên, cũng vì thế mà hắn phải đến rất sớm.
- Vẫn còn sớm sao?
Lắc đầu cười khổ một câu, Độc Nhĩ Kha tiến tới cung tay với Mông Hải An nói:
- Hải An tỷ đến thật sớm.
Tỷ hảo.
Mông Hải An cười hiền với Độc Nhĩ Kha nói:
- Hỏa, cám ơn đệ.
Xem ra đệ cũng tới sớm rồi, còn một khắc thời gian nữa trận đấu mới bắt đầu.
Độc Nhĩ Kha gật đầu, hắn trò chuyện mấy câu với Mông Hải An rồi ngồi xuống nhắm mắt tu luyện trong lúc chờ đợi.
….
Một khắc sau thì đối thủ của Độc Nhĩ Kha cuối cùng cũng đã tới.
Người tới là một thanh niên khoảng hai bảy hai tám tuổi, dáng người bình thường, khuôn mặt cũng bình thường, chỉ có một đối mắt là khác.
Ánh mắt của người này lại rất sáng, lại ánh lên vẻ thâm trường, đôi mắt ấy đặc biệt thu hút người khác phái khi gặp lần đầu.
Người này lại mang một thân y phục vàng kim, toàn thân cũng màu vàng kim, ngay cả mũi ô quan cũng là màu vàng.
Chỉ có màu tóc lại là màu vàng rám nắng.
“Không hổ có biệt danh là Hoàng Kim Sát.” Độc Nhĩ Kha thầm nhủ.
Hoàng Kim Sát trong tay cầm một thanh Hoàng Kim Kiếm, tiến thẳng tới trước mặt Độc Nhĩ Kha, hắn dừng lại nhìn Độc Nhĩ Kha nói:
- Ngươi là Hỏa sao? Thật khác so với tưởng tượng của ta.
Nhưng cũng không khác quá xa.
Thật rất mong chờ.
Hắn nói vậy vì hắn cũng như Độc Nhĩ Kha, cũng không bao giờ xem đối thủ của mình thì đấu, mỗi khi thi đấu xong thì hắn lại trở về tu luyện.
- Còn ngươi là Hoàng Kim Sát sao? So với tưởng tượng của ta cũng không khác lắm.
Trận này ta cũng rất chờ mong.
Độc Nhĩ Kha nhún nhún vai, lỉnh khỉnh nói.
Nghe vậy thì Hoàng Kim Sát khựng lại, mục quang nhìn chằm chằm Độc Nhĩ Kha, một lúc sau mới nở nụ cười nói:
- Ta cũng hy vọng ngươi không phụ kỳ vọng của ta.
Nói rồi hắn quay sang Mông Hải An nói:
- Mông trọng tài, có thể bắt đầu được chưa?
Mông Hải An gật đầu, ánh mắt như biết nói nhìn hai người ngụ ý đã chuẩn bị xong chưa? Sau đó giọng nói vang lên tuyên bố:
- Trận đấu giữa số 999 – Hỏa và 993 – Hoàng Kim Sát bắt đầu.
Trận đấu bắt đầu nhưng hai người Độc Nhĩ Kha và Hoàng Kim Sát vẫn chưa động, mà hai người vẫn lẳng lặng nhìn đối phương làm ra chuẩn bị.
Ánh mắt không dời đối phương, chỉ cần đối thủ động là người kia sẽ tìm ra sơ hở và phát động chiêu thức nguy hiểm hơn.
Hai người cứ đứng vậy nhìn nhau hơn một phút đồng hồ, khán giả cũng nín thở quan sát.
Trong lòng mỗi người đều hồi hộp nhìn chờ đợi hai người phát động thế tấn trước.
Cục diện chỉ thay đổi khi Hoàng Kim Sát không kiên nhẫn nữa đột nhiên vung kiếm lên, Hoàng Kim kiếm hóa thành một hoàng quang ánh kiếm chém thẳng tới Độc Nhĩ Kha.
- Tiếp