*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. trong cung hầu hạ. Nội thị đưa đoàn người bọn họ trực tiếp vào hoàng cung, đợi hoàng đế Mộ Dung Long Thịnh tiếp kiến.
Mà cùng một ngày, tú nữ phù hợp điều kiện chân tuyển cũng tiến cung điểm danh. Tuy nhiên Đường Vân Nhiễm đã nói cùng Mộ Dung Nhược Hồng còn có Mộ Dung Ôn Trạch lưu tâm, làm cho người ở mấy vòng trước loại bỏ nàng.
Mộ Dung Ôn Trạch và Mộ Dung Nhược Hồng cũng đích thực "chiếu cố" nội thị và ma ma phụ trách chân tuyển trong cung. Chỉ là, Đường Vân Nhiễm qua mấy vòng nầy vẫn đều bị giữ lại.
Tại Đường gia. Khi Đường Trọng Nguyên biết được Trì Lệ Dập đã tới Hoàng Thành, ông ta giống như thú bị vây, nôn nóng đến độ không ngừng ở trong phòng đi qua đi lại. Đừng nhìn ông ta ngày thường đối với Trì Lệ Dập chứa nhiều bất mãn. Nhưng nếu là thật sự cùng Trì Lệ Dập gặp mặt, tương đương với chuột nhìn thấy mèo.
Trì Lệ Dập, một người làm cho ông ta đến suốt cuộc đời chỉ có thể làm là nhìn bóng lưng!
Nếu cho hắn ta biết ông ta trách móc Đường Tứ Tứ nặng nề như thế nào, Đường Trọng Nguyên dám cam đoan, Trì Lệ Dập tuyệt đối sẽ ở khi không người một chưởng đánh cho ông ta hộc máu. không có
biện pháp, Trì Lệ Dập đối với muội muội hắn ta chính là luôn luôn cưng chiều. Mà yêu ai yêu cả đường đi, sau khi muội muội hắn ta mất liền đem Tứ Tứ cùng Tử An trở thành hài tử thân sinh của mình mà bảo hộ.
Họa vô đơn chí mà, khi Đường Trọng Nguyên run sợ đến tận tâm can, lại có gia đinh đến báo, nói Cửu Thiên Tuế hạ bái thiếp riêng thỉnh Đường Trọng Nguyên qua phủ. Đường Trọng Nguyên nhận được thiếp mời phỏng tay này, sắc mặt bị dọa đến xám trắng.
Nhưng ông ta lại không dám ngỗ nghịch lại lời của Quân Cơ Lạc, chỉ có thể xám xịt đi đến phủ Cửu Thiên Tuế.
Sau khi hướng Quân Cơ Lạc hành lễ, toàn thân Đường Trọng Nguyên phát run, tim run gan sợ ngẩng đầu trộm nhìn Quân Cơ Lạc.
Quân Cơ Lạc ngồi ở trên nhuyễn tháp bằng gấm thô, híp mắt quan sát, xa xôi cười nhìn ông ta. Mà ngồi ở bên cạnh Quân Cơ Lạc, Tiết thần y dùng ánh mắt “tự cầu nhiều phúc” nhìn Đường Thượng thư.
"Đường Thượng thư, bản đốc hôm nay rảnh rỗi đến khó chịu, cho người thỉnh ngươi qua phủ, chính là hy vọng ngươi có thể làm trò cười, giúp bản đốc vui vẻ."
Lời này của hắn nói rõ là muốn giúp Đường Tứ Tứ hả giận! Trong lòng Tiết thần y tấm tắc nghĩ, chỉ sợ hôm nay Đường Trọng Nguyên lại ‘được’ người ta khiêng về nhà!