Kiều Minh Nguyệt hẹn gặp Nam Yên Vũ ở một nhà hàng kín đáo, cô ta vừa đến nơi đã được phục vụ hỏi rồi đưa đến phòng vip.
Nam Yên Vũ nhìn thấy Kiều Minh Nguyệt, khẽ cười.
Kiều Minh Nguyệt không thể ngờ được cô ta và Nam Yên Vũ lại có một ngày đứng cùng một chiến tuyến.
Tuy ngày trước ở bên cạnh Nam Huyền Dạ, Nam Yên Vũ không thể hiện rõ ràng trước mặt cô ta nhưng vẫn luôn ngầm chống đối.
"Ngồi xuống đi."
Nam Yên Vũ nở nụ cười giống như là cô ta đã biết trước kết quả ngày hôm nay rồi.
Kiều Minh Nguyệt ngoan ngoãn ngồi xuống.
"Tôi đã nói rằng cô sẽ đến tìm tôi mà."
Nam Yên Vũ cười nhạt, trong giọng nói không che giấu sự ngạo nghễ.
"Đừng nói nhiều nữa, cô có cách gì để loại trừ con ả Thời Ninh đó không?"
Kiều Minh Nguyệt nói thẳng vào chủ đề, sự vội vã để che lấp đi xấu hổ khi phải đến nhờ vả Nam Yên Vũ.
Cô ta nhàn nhã vuốt tóc, móng tay được sơn đỏ rực kiêu kì.
"Cả giận mất khôn.
Cô ta bây giờ đang được anh trai tôi quan tâm như thế, cô động tay vào thì liệu có yên ổn? Tính cách anh tôi như thế nào cô biết rồi đấy, đến ông ngoại tôi còn phải kiêng dè vài phần."
Kiều Minh Nguyệt hiểu rõ điều này hơn ai hết, hai năm ở bên cạnh Nam Huyền Dạ, anh ta vô cùng lạnh lùng, tàn nhẫn không khoan nhượng.
"Vậy cô có cách gì?"
Giọng cô ta đã trở nên dịu xuống.
Nam Yên Vũ cười, lôi từ trong túi xách ra một xấp ảnh
"Cái gì vậy?"
Kiều Minh Nguyệt mở ra xem.
Cô ta bụm miệng lại, trên mặt là biểu cảm bất ngờ không thôi
"Đây là..."
"Không sai, đó chính là con trai của Thời Ninh, nó tên là Tiểu Đình."
"Không thể nào...cô ta có con với Nam Huyền Dạ sao?"
Không thể tin được, cô ta cứ ngỡ Nam Huyền Dạ cũng chỉ chơi đùa với Thời Ninh mà thôi.
Ánh mắt Nam Yên Vũ lóe lên sự tàn nhẫn, trong lòng cô ta cũng đánh giá thấp vị trí của Thời Ninh đối với Nam Huyền Dạ.
"Người đàn ông này là ai?"
"Anh ta tên Tần Ngạo."
"Không phải là cô ta đang một chân đạp hai thuyền sao!"
Kiều Minh Nguyệt tức giận khi thấy bức ảnh ba người Thời Ninh cùng Tần Ngạo, thế mà Nam Huyền Dạ còn yêu cô ta.
Nam Yên Vũ nhếch môi cười khinh bạc.
"Con trai cô ta được Nam Huyền Dạ bảo vệ rất cẩn thận, muốn động vào nó cũng không phải là dễ."
"Vậy thì chúng ta phải làm thế nào?"
Kiều Minh Nguyệt đã đổi cách xưng hô.
Nam Yên Vũ lại lôi ra một sấp ảnh nữa.
"Hai người này là ai?"
Tại sao Nam Yên Vũ lại đưa ảnh của hai tội phạm ở trong tù ra đưa cho cô ta xem?
Trong ảnh là một người đàn ông và một người phụ nữ mặc quần áo ở trong phòng giam.
"Bố mẹ của cô ta."
"Sao?!"
Lần này Kiều Minh Nguyệt còn kinh ngạc hơn, há hốc mồm.
"Bố mẹ cô ta làm chuyện phi pháp sao?"
"Thời Ninh không phải là con ruột của hai người bọn họ, cô ta được nhận nuôi."
"Không thể tin được..."
"Nhưng tại sao bọn họ