Hạo Dương cười hứng thú: Gia tộc cậu sẽ chấp nhận cho cậu yêu cô chủ một hộp đêm sao, chấp nhận một con đàn bà từng qua lại với tôi sao
Đó là một câu nói khiến Nam Ân có chút suy nghĩ, rất đúng từ khi Nam Ân về nhận tồ quy tông, mẹ của anh liền tẩy trắng quá khứ của anh, kể cả việc làm bạn thân với Hạo Dương.
Một điều không thể thay đổi là anh vẫn là người cầm quyền của tổ chức sát thủ … ngay cả bản thân mẹ anh cũng không hề biết điều đó …
Có thể sao? Hạo Dương tiếp tục hỏi
Không phải là có thể, mà là chắc chắn tôi sẽ biết cách bảo vệ cô ấy … hơn là bên cạnh cậu Nam Ân trợn mắt nhìn Hạo Dương
Cùng lúc đấy Nam Ân cũng đã hạ lệnh thả Đoan Gia, Y Mễ đã nói không muốn phiền phức, cũng lo cho an toàn của các cô gái kiện Đoan Gia.
Cũng đúng ngoài Nam Ân là Thống Độc nợ dân nợ quốc, thì chỉ nguyện ý bảo vệ Y Mễ …
Hạo Dương, cậu nên xích con chó đực bên cạnh cậu lại, đừng thả lang … lần này là duy nhất cũng cuối cùng của hắn … Chi Cục của tôi có bả chó đấy
Nói dứt câu, Nam Ân không có chút lưu tình quay lại bàn làm việc: Tiễn khách
Hạo Dương hừ lạnh quay lưng ra ngoài cũng không nói gì thêm … phải nói đúng hơn người trước mặt hắn, cũng 49 50 … hắn tàn nhẫn lạnh lùng, Nam Ân ngược lại trầm tĩnh âm thầm mà ra tay oan nghiệt không khác gì hắn … từng cùng nhau tranh dành địa bàn, xưng bá thiên hạ.
Nhà Hàng
Tới nhà hàng cao cấp, Y Mễ cùng Nam Ân liền gọi món ăn
Nhà Hàng trưa nay có chút yên tĩnh, không đông gì mấy, món vừa gọi cũng nhanh chóng được mang lên trước mắt.
Vì sáng nay Y Mễ phải tất bật ở chuỗi đồ nội y lại mấy đêm sắp xếp lại Nhị Thiên Đường, gương mặt cô có chút mệt mõi.
Đồ ăn thơm nứt mũi cô mất rồi …
Mời ngài Y Mễ gắp miếng cá phile đưa sang chén của Nam Ân
Em gọi tên tôi là được không cần một ngài hai ngài, không quen
Y Mễ tay vẫn gắp đồ ăn chậm rãi nói: Sao mấy