Y Mễ cười lạnh tay vuốt lại mái tóc của cô nhẹ nhàng nhìn sang Hạo Dương cô nói: Anh thấy mắc cười không? Tại sao anh phải ép là tôi?? Nếu vậy tôi xin trả lại tất cả những thứ anh đã cho tôi … kể cả hộp đêm này nếu anh muốn đỗi lấy tự do của tôi.
Tôi cũng muốn có một gia đình, một người chồng, người đàn ông của riêng tôi … người cha à không tôi thì biết đâu cơ hội làm mẹ cũng không có
Ánh mặt Thanh A xẹt ngang qua Y Mễ, chua xót nhìn cô, anh ta cúi đầu không dám nhìn nữa …
Y Mễ chỉ vào nơi ngực trái của mình: Anh là tình yêu của tôi, nhưng sau này anh sẽ là chồng, là người đàn ông của Chu Yên.
Là cha của bọn trẻ.
Cho dù tình yêu tôi dành cho anh có nhiều có lớn bao nhiêu nhưng nó cũng chính là liều thuốc độc đang giết dần giết mòn trái tim tôi.
Nên tôi xin giữ lại chút cho bản thân anh hãy xem như chúng ta là bạn cũng được, tôi con đàn bà hư cũng được.
Đừng giày vò tôi nữa
Em cho rằng ở bên tôi, là giày vò em?
Phải, anh chính là đang ích kỷ, anh không muốn tôi yêu ai chỉ yêu mỗi anh, chỉ mỗi anh được quyền yêu người khác còn tôi thì không …
Y Mễ đứng lên đi lại gần Hạo Dương: Tôi mong chuyện này sẽ không diễn ra nữa … Nhị Gia hay cho tôi thấy lời nói 2 năm trước của ngài có giá trị uy tín
Y Mễ quay đầu đi ra ngoài 2 năm trước là ngày hắn nói sẽ cho cô tự do không phải trả ơn gì nữa.
Hắn bây giờ chỉ cần Chu Yên.
Nhưng do cô chính cô đã u mê chấp ngộ vẫn tự mình hiến dâng phục vụ hắn cô có thể trách ai được … vừa rồi chuyến đi Anh, cũng lần thân thể lạnh lẽo của cô nằm trên bàn tiểu phẩu, cô lần thứ 4 nạo thai …
Cô đau lòng không thôi … lời cảnh tỉnh của bác sĩ cô sẽ không thể à là phần trăm mang thai sẽ có nhưng giữ được hay không nó còn là một vấn đề … nghe đau không? Đau chứ … nhưng cô biết làm sao được.
Mỗi lần hắn đi giao tiếp về lại cùng cô lăn giường cả đêm … hết cái này đến cái kia.
Ngay cả bao cao su hắn cũng không