Thân thể Y Mễ đầy vết thương máu khô có đang chảy cũng có 10 chi tay của cô máu đến tím ngắt các ngón … khuôn mặt bị đánh đến sưng tấy cả mặt …
Cô ngẫn đầu yếu ớt thấy bóng dáng của Nam Ân
Y Mễ lại đột nhiên nức nỡ khóc: Nam Ân
Hai chữ Nam Ân từ miệng cô phát ra như một cái gì đó đánh mạnh vào tim anh
Nam Ân chạy lại ôm lấy cô: xin lỗi, anh đến muộn không sao rồi không sao rồi
Tháo Cồng Tiếng nói ra lệnh của Nam Ân khiên 2 tên tra khảo rùng mình
Quân Nhân đi cùng chạy đến tháo xích tháo cồng của Y Mễ
Cô yếu ớt ngã vào lòng Nam Ân thều thào: Em vô tôi, em bị hại … Hai tên này tra tấn em …
Tiếng cô dần nhỏ đi và ngất lịm trong tay anh
Nam Ân bế thốc cô lên đi ra khỏi phòng giam quay đầu nói với quân nhân bên cạnh: Tôi không muốn thấy hai tên này nữa
Rõ
Hai tên kia nghe vậy cũng vội bung ra chạy …
Không ai dí theo cả tên quân nhân cười nhạt
Ra bên ngoài ông trưởng cục cũng đã vội thông báo cho Hạo Dương, Chu Gia cả Đoàn Gia
Họ cũng đã đến …
Đưa cô ấy đến bệnh viện, tôi sẽ đến sau Nam Ân đặt Y Mễ vào trong xe dặn dò tài xế cùng quân nhân kia …
Khi bước ra khỏi đây Nam Ân đã nói với người bên trong ai dám ngăn cản bắn chết không tha … bên trong bây giờ người của Chi Cục đã đến …
Nam Ân quay lại đi vào bên trong
Con gái tôi bị thế này, các người còn muốn bao che hung thủ
Chu Tạ trách móc trưởng cục …
Đoàn Gia cũng trách mắng: Làm ăn kiểu gì người bị đưa đi? Uổng công tôi nâng đở ông vào làm trưởng cục?
Hạo Dương im lặng cũng đã lên tiếng: Là Ai đưa cô ta đi
Là Tôi - Nam Ân đi vào bên trong anh đầy vẻ tức giận theo sau là hai quân nhân chuyên dụng, anh lúc này cũng đã mang trên mình bộ Thống Đốc
Bên trong liền thấy thì cúi đầu chào Nam Ân
Người là tôi đưa đi, án này sẽ do Chi Cục Thống Đốc tôi giải quyết Nam Ân nói chậm rãi ánh mắt nhìn vào từng người ở đây
Cô ta, cô ta đã hại con gái tôi Chu Tạ oan