Giang Trần cười ha hả, đối với khí độ của Hạng Tần này cũng có chút ưa thích. Dù sao tiểu tử này ân oán rõ ràng, cầm lên được cũng buông xuống được.
Loại tâm tính này là tố chất của một thiên tài muốn quật khởi nên có.
Thua một ván đã đỏ mắt, không gượng dậy nổi chỉ là ngụy thiên tài mà thôi.
Dưới lôi đài bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay giống như sấm. Không hẹn mà cùng vang lên, cơ hồ tất cả những thiên tài của các tông môn khác tới nơi này đều vỗ tay.
Bọn họ bị trận chiến này thuyết phục, từ tận đáy lòng cảm thấy sùng bái vì trận chiến này.
Trừ người Thánh Kiếm cung ra, cơ hồ toàn trường vỗ tay, tiếng vỗ tay như sấm, kéo dài không ngớt.
Tuy rằng bọn họ không có nhìn thấy lực lượng đồ đằng của Hạng Tần, cũng không có nhìn thấy một trận chiến đỉnh phong nhất. Thế nhưng mà trận chiến còn chưa xảy ra này cũng khắc lại một ấn tượng vô cùng sâu trong đầu mọi người.
Hạng Vấn Thiên của Đại Thánh đường thở dài nói:
- Trong Vạn Tượng Cương Vực có thiên tài như vậy lo gì đại sự không làm được? Thiên tài như vậy dựa vào cái gì chúng ta phải sống phụ thuộc? Dựa vào cá gì mà bị người khác diệt môn? Còn phải kiêng kỵ bọn chúng, trong lòng run rẩy sống qua ngày?
- Đan Trì cung chủ, Mộc Cao Kỳ này có được huyết mạch Long tộc, không biết Đan Kiền Cung các ngươi có thể bỏ thứ yêu thích hay không?
Hạng Vấn Thiên hỏi thăm dò một câu.
- Ngươi cần điều kiện gì cứ mở miệng.
Đan Trì cung chủ cười cười nói:
- Hạng lão ca, chân tường này lão ca không đào được đâu.
Hạng Vấn Thiên xoa xoa đầu nói:
- Đan Trì, hiện tại ta thực sự không có tưu tâm, ta cảm thấy Mộc Cao Kỳ này ở trong Đan Kiền Cung thực sự có chút đáng tiếc. Đại Thánh đường ta mới thích hợp với hắn nhất.
Đan Trì cung chủ nhìn Giang Trần, nhìn thấy Giang Trần gật đầu với hắn, hắn đã biết rõ ý tứ của Giang Trần.
- Hạng lão ca, lúc trước ngươi ở trong đan đấu Huyễn Ba sơn đã đào qua chân tường một lần, không phải ta đã cự tuyệt rồi sao?
Đan Trì cung chủ cười khổ nói.
Không đợi Hạng Vấn Thiên mở miệng nói, Uông Kiếm Vũ của Thánh Kiếm cung lại đi tới.
- Đan Trì, hiện tại luận võ trong đại điển đã chấm dứt, ta vô cùng hiếu kỳ, Mộc Cao Kỳ này rốt cuộc có kỳ ngộ gì a? Theo ta thấy, Mộc Cao Kỳ này sợ rằng không đơn giản.
- Không đơn giản thì thế nào?
Đan Trì cung chủ nhìn thấy Uông Kiếm Vũ, lạnh nhạt nói.
- Hừ, Đan Kiền Cung các ngươi che dấu sâu như vậy, ai biết được các ngươi có dã tâm và mưu đồ gì? Theo ta thấy, nên tra chi tiết về Mộc Cao Kỳ này một chút, tra xem Đan Kiền Cung các ngươi có phải đã sớm cấu kết với kẻ thù bên ngoài, thẩm thấu vào trong Vạn Tượng Cương Vực chúng ta hay không. Lúc trước có Tam Tinh tông, ai có thể bảo đảm không có Đan Kiền Cung các ngươi?
Trong lòng Uông Kiếm Vũ không cân bằng Thánh Kiếm cung sau này sẽ bị Đan Kiền Cung đè nén, cho nên lúc này mặc kệ thế cục hỗn loạn cỡ nào, hắn cũng phải đi ra làm loạn một chút.
- Uông Kiếm Vũ, ta thấy mắt ngươi có vấn đề a.
Đan Trì cung chủ cười lạnh một tiếng nói:
- Đan Kiền Cung ta cấu kết kẻ thù bên ngoài? Ngươi có chứng cớ thì cứ lấy ra, không có chứng cớ thì câm miệng cho ta.
Hạng Vấn Thiên cũng trợn trắng mắt nói:
- Uông Kiếm Vũ, bây giờ không phải là lúc ngươi xử lý ân oán cá nhân. Lúc này trước mắt là đại cục của Vạn Tượng Cương Vực, một chút tư tâm này của ngươi nên thu hồi lại đi.
Uông Kiếm Vũ lạnh nhạt nói:
- Hạng lão ca, ta biết rõ ngươi sốt ruột vì ái tài. Nhưng mà ái tài cũng nên cân nhắc rõ ràng. Vạn nhất Mộc Cao Kỳ này là quân cờ do quân địch cài vào, đây chẳng phải là dẫn sói vào nhà sao?
Lời này vô cùng rõ ràng.
Bên Đan Kiền Cung, cho dù là Liên Thành trưởng lão cũng giận tím mặt. Tuy rằng hắn không muốn đệ tử của Vân Niết trưởng lão xuất chúng như vậy.
Nhưng mà bây giờ thế cục rất rõ ràng, thiên tài như Mộc Cao Kỳ nhất định sẽ cải biến số mệnh của Đan Kiền Cung, nhất định sẽ dẫn Đan Kiền Cung đi tới thời kỳ