- Thông minh.
Giang Trần cười nhạt nói.
- Ta muốn ngươi lập một thiên địa thệ ước, nếu như ta đem Đinh Vinh sư huynh tới, chẳng những ngươi không được giết ta mà còn phải cho ta giải dược.
- Yên tâm đi, ta đã không có ý định giết ngươi, cũng không cần phải nuốt lời. Nhưng mà không được bạo lộ kế hoạch của ta. Ngươi phải tìm một nơi hẻo lánh trốn chừng mấy tháng.
- Có thể.
Trương lão tam cũng quyết tâm nói.
Hai người đạt thành giao dịch, Giang Trần cũng dùng thiên địa thệ ước với Trương lão tam. Sau khi nghe thấy thiên địa thệ ước, Trương lão tam thoáng cái lại trở nên bình tĩnh.
Tuy rằng hắn ta sợ chết, thế nhưng là người thông minh cho nên hắn biết rõ mình có thể giữ được cái mạng này hay không phải dựa vào hành động lần này.
Giang Trần thì nói với Hoàng Nhi:
- Chúng ta trước tiên thay đổi trang phục, giả mạo hai người kia một chút.
Hoàng Nhi là đại sư dịch dung, Giang Trần ở phương diện này cũng không kém, giả mạo Mộc Cao Kỳ dấu diếm tất cả người trong Vạn Tượng đại điển, cho nên việc này đối với bọn họ mà nói không có độ khó quá lớn.
Rất nhanh Giang Trần đã biến thành Hoa sư huynh bị Long Tiểu Huyền thôn phệ.
Mà Hoàng Nhi thì biến thành Phong sư huynh kia.
- Trương lão tam, ngay bây giờ ngươi đi tìm Đinh Vinh kia. Nói cho hắn biết chúng ta tìm được manh mối của linh dược Thiên cấp. Có thể dẫn Đinh Vinh một mình tới đây hay không phải dựa vào bổn sự của ngươi. Nhớ kỹ thông minh lên một chút. Một khi chuyện bại lộ, cái mạng nhỏ của ngươi cũng khó cứu được.
Giang Trần liên tục dặn dò.
Trương lão tam cố gắng điều chỉnh tâm tình của mình, cố gắng làm cho mình bình tĩnh trở lại.
- Đưa ta ra ngoài đi.
Sau khi Trương lão tam được đưa ra ngoài, cố gắng bình phục tâm tình một chút, lúc này mới chạy như bay về phía đóng quân. Trên đường đi rất nhiều đội ngũ tuần tra nhìn thấy Trương lão tam cho nên cũng không có kiểm tra.
Dù sao đều là người một nhà, cũng không có gì mà tra.
Trương lão tam một đường chạy về nơi trú quân. Dùng địa vị của hắn muốn gặp Đinh Vinh kỳ thực không đủ tư cách.
Nhưng mà hắn lại là thủ hạ của Hoa sư huynh kia, đại biểu cho Hoa sư huynh, cho nên hắn dùng danh nghĩa của Hoa sư huynh, rất nhanh gặp được Đinh Vinh kia.
Đinh Vinh với tư cách là thiên tài trẻ tuổi trong top ba của Lôi Âm môn, địa vị cực cao.
- Trương lão tam? Nếu như ta nhớ không nhầm bây giờ ngươi đang tuần tra mới đúng, ngươi chạy tới nơi này làm gì?
Đinh Vinh bề ngoài nhìn qua hào hoa phong nhã, thế nhưng mỗi một hành động, câu nói đều toát lên vẻ uy nghiêm của thượng vị giả.
Trương lão tam lấm la lấm lét nhìn những đồng môn bên cạnh Đinh Vinh kia một chút, cười hắc hắc nói:
- Đinh sư huynh, có một ít chuyện đệ muốn một mình báo cáo với huynh một chút.
Đinh Vinh môi hồng răng trắng, bộ dáng nhìn qua giống công tử hào hoa phong nhã, nghe vậy khẽ nhướng mày.
Mấy cường giả bên cạnh hắn lại quát:
- Truong lão tam, không được lén lén lút lút. Có việc gì cứ nói thẳng. Thời gian của Đinh sư huynh quý giá, không có thời gian nói chuyện với ngươi.
Trương lão tam chỉ cười làm lành nói:
- Đinh sư huynh, việc này là Hoa sư huynh phái đệ tới, trên người mang trọng trách trọng đại, Hoa sư huynh bảo ta phải một mình bẩm báo với sư huynh.
Đinh Vinh nhìn Trương lão tam thật lâu, nhìn thấy vẻ mặt lén lén lút lút của Trương lão tam, vốn bằng vào đảm lượng và bổn sự của Trương lão tam hiển nhiên không có khả năng có bất kỳ ác ý nào với Đinh Vinh hắn.
Hắn lập tức vung tay lên, ý bảo những người khác lui ra.
- Trương lão tam, nếu như Đinh mỗ phát hiện ngươi nói lời vô nghĩa, hậu quả tự ngươi hiểu rõ.
Đinh Vinh lạnh nhạt cảnh cáo.
Sau khi thấy những người khác tránh đi, Trương lão tam mới hạ thấp giọng nói:
- Đinh sư huynh, vừa rồi đệ và Hoa sư huynh, Phong sư huynh đi tuần tra, trong lúc đó không ngờ lại phát hiện ra một gốc linh dược, dường như là linh dược Thiên cấp, Hoa sư huynh cũng không dám kết luận một cách đơn giản, cho nên ...
- Ngươi nói cái gì?
Vẻ mặt