Chỉ là hắn ngại mặt mũi, lúc này hắn cũng không thèm giải thích cái gì. Nếu như lúc này giải thích một chút, ngược lại còn khiến cho người ta tưởng rằng Cung Vô Cực hắn sợ Cửu Dương Thiên Tông.
Ánh mắt hắn lạnh lẽo, quay đầu lại nói:
- Đem Triệu Năng kia tới.
Rất nhanh, Triệu Năng đã được gọi tới. Hắn còn tưởng rằng Cung Vô Cực muốn khen ngợi hắn, đề bạt hắn.
- Pháp vương đại nhân, đệ tử Triệu Năng ...
Cung Vô Cực tức giận, khoát tay nói:
- Thanh kiếm này rốt cuộc là ai phái ngươi mang tới.
Triệu Năng nghĩ lại rồi nói chi tiết:
- Là một đệ tử của tông môn trong Xích Đỉnh trung vực, ta cũng không nhớ rõ hắn là người của tông môn nào. Hắn nói là hắn nhận được ủy thác của Xích Đỉnh hoàng đế, đem thanh kiếm này trả về. Còn nói nhất định phải đưa tới tay Pháp vương đại nhân, còn muốn ta thay Xích Đỉnh hoàng đế ân cần hỏi thăm Pháp vương đại nhân.
- Người đưa kiếm có bộ dáng thế nào?
Cung Vô Cực hỏi Triệu Năng kia.
Triệu Năng bắt đầu có chút khẳn trương, hắn không phải là kẻ ngu, cũng ý thức được người đưa kiếm này có chút không thích hợp.
Trong lúc nhất thời hắn nghẹn họng, nhưng lại không thể hình dung ra được, lắp bắp nói:
- Ta chỉ biết tên này nói thanh kiếm này rất quan trọng.
- Vì sao hắn không tự mình đưa tới?
Vẻ mặt Triệu Năng cầu xin, nói:
- Hắn nói bên này giới nghiêm, hắn là đệ tử tông môn cấp thấp, không có tư cách đi vào trong cho nên nhờ ta đưa tới.
Cung Vô Cực càng nghe càng nghẹn khuất, quát:
- Lăn xuống.
Việc này hắn đã biết rõ Triệu Năng này hơn phân nửa bị người đùa giỡn. H ơn nữa người đùa giỡn này hiển nhiên cố ý, hắn ta nhắm chuẩn cơ hội này, cố ý muốn khiến cho hai tông bọn họ loạn đấu.
Hiện tại xem ra, chiêu này của đối thủ rất âm hiểm, cũng có hiệu quả rất lớn.
Triệu Năng bị dọa cho nơm nớp lo sợ, vẻ mặt trắng bệch, xám xịt đi ra ngoài.
Thành chủ Thái A thành cười khổ nói:
- Nhị vị, tại sao lão phu cảm thấy dường như có người cố ý bày ra việc này, là muốn châm ngòi nhị vị loạn đấu, lưỡng bại câu thương a.
Hác trưởng lão cũng không phải là người ngu, từ biểu lộ trên mặt Cung Vô Cực, hắn cũng cảm giác ra được, việc này có khả năng có ẩn tình.
Cẩn thận nghĩ lại, nếu như thực sự Cung Vô Cực giết chết Tào Tấn, hắn không có đạo lý nào che dấu sự thật, làm sao còn có thể trưng thanh kiếm này ra được? Thậm chí còn quên ở Xích Đỉnh trung vực.
Tất cả chuyện này cẩn thận ngẫm lại, dường như cũng có chỗ không nói rõ được.
Thế nhưng mà tuy rằng như thế, Hác trưởng lão vẫn không hoàn toàn bỏ đi nghi kị. Loại chuyện này tuy rằng khả nghi, thế nhưng cũng chưa chắc có thể triệt để loại bỏ hoài nghi với Cung Vô Cực.
Bỗng nhiên một tông chủ của XÍch Đỉnh trung vực mở miệng nói:
- Hác trưởng lão, ta mạo muội hỏi một câu, bổn mạng hồn đăng của Tào Tấn quý tông bị vỡ nát từ lúc nào?
Hác trưởng lão căn bản khinh thường trả lời những câu hỏi như vậy, thế nhưng bên Cửu Dương Thiên Tông đã có người mở miệng đáp.
Nói ra thời gian, người bên phía XÍch Đỉnh trung vực đều cười khổ không thôi.
- Hác trưởng lão, nếu nói như vậy, Tào công tử của quý tông quả thực không phải do Cung đại nhân giết. Rất rõ ràng, Cung đại nhân tới Xích Đỉnh trung vực ta, lại đi tới Vạn Tượng Cương Vực vào thời điểm sau khi Tào công tử gặp chuyện không may. Thời điểm căn bản không đồng nhất.
Hác trưởng lão cẩn thận nghĩ lại, cũng hiểu được thời gian không đồng nhất.
Lại nói Cửu Dương Thiên Tông cũng có rất nhiều tai mắt trong Vạn Tượng Cương Vực, nếu như loại đại cường giả như Cung Vô Cực xuất hiện trong Vạn Tượng Cương Vực, không có khả năng không có một chút tiếng gió nào.
Thành chủ Thái A thành lúc này lại nói:
- Hác trưởng lão việc này rất rõ, có người làm ra chút việc. Vừa rồi Triệu Năng cũng có nói là một đệ tử tông môn đưa cho hắn. Người tất cả các tông môn trong Xích Đỉnh trung vực chỉ cần triệu tập toàn bộ tới, để cho Triệu Năng nhìn qua một lượt. Nếu như quả thực có người này, vậy thì có thể nhận ra. Nếu như không có người này, vậy chứng minh có người mạo danh.
Biện pháp này cũng được những nhân sĩ trung lập tán thành.
- Đúng, biện