Giang Trần hừ lạnh một tiếng, Phi Vũ kính thuận thế nhoáng một cái, tốc độ của đại màn màu xanh kia vốn cực nhanh, nhưng bị Phi Vũ kính chiếu trúng, tốc độ lập tức giảm phân nửa.
Giang Trần cùng Hoàng Nhi thuận thế nhảy lên, nhảy đến khu vực an toàn. Chỉ là, hai người lại không có thể nhảy quá xa, bên cạnh chí ít có hơn mười gốc thực vật như vậy lao tới.
Tất cả như trâu đực tức giận, điên cuồng mở ra lá cây thanh sắc, đón gió bay múa, vậy mà nhấc lên tầng tầng đại màn thanh sắc, vây quanh Giang Trần cùng Hoàng Nhi ở khu vực hạch tâm.
Giang Trần giận tím mặt, trực tiếp triệu hồi ra Phệ Kim Thử nhất tộc:
- Lão Kim, xem các ngươi rồi.
Phệ Kim Thử nhất tộc, Chư Thiên thế giới, không có gì là chúng gặm không được. Nhận được chỉ lệnh của Giang Trần, vô số Phệ Kim Thử giống như tù phạm trong phòng giam được thả ra, điên cuồng lao tới hơn mười gốc thực vật kia.
Két xùy, két xùy. . .
Thanh âm gặm nhấm chói tai điên cuồng truyền tới. Năng lực gặm thức ăn của Phệ Kim Thử nhất tộc, tuyệt đối là nổi tiếng Chư Thiên, không bao lâu, liền gặm sạch hơn mười gốc thực vật, một mảnh không thừa.
Giang Trần cũng không triệu hồi những Phệ Kim Thử này, mà trực tiếp triệu hồi Long Tiểu Huyền ra.
- Long huynh, còn cần một ít nước bọt của ngươi, để những Phệ Kim Thử này tẩy lễ thoáng một phát, tránh cho Mộc Ma Cổ Trùng kia đánh lén Phệ Kim Thử.
Tiến vào đây, tuy Giang Trần không sợ Mộc Ma Cổ Trùng, nhưng cũng không dám xem thường.
Mộc Ma nhất tộc, không đơn thuần chỉ có cổ trùng, còn có các loại thủ đoạn kỳ kỳ quái quái khác. Nhưng mà, Mộc Ma Cổ Trùng không thể nghi ngờ là loại khó giải quyết nhất.
- Lão Kim, bảo đồ tử đồ tôn của ngươi không nên đi loạn, hết thảy nghe hiệu lệnh của ta.
Đi vào hoang man, Giang Trần cũng không cần kiêng kị nhiều như vậy, dứt khoát án lấy tính tình của mình đến.
Có Long Tiểu Huyền cùng Phệ Kim Thử nhất tộc hung hãn mở đường, trên đường đi, những sinh linh không có mắt kia, thoáng cái liền ít đi rất nhiều.
Thậm chí một ít sinh linh cường đại, cũng bị Long Uy của Long Tiểu Huyền chấn nhiếp, căn bản không dám giương oai.
Giang Trần muốn đúng là hiệu quả như vậy.
Lúc trước Hà Hồng Thụ tiến vào rừng rậm này, liền mất đi phương hướng, cho nên đến cùng An Hồn Mộc ở khu vực nào, trên bản đồ cũng không có nói minh xác.
Bất quá, Hà Hồng Thụ lại nói trong rừng rậm này có một đồ vật đáng sợ, gọi Xích Thần Phong, loại Phong này sinh sôi nảy nở phi thường lợi hại, một khi bị chích trúng, toàn thân như lửa đốt, không ra nửa canh giờ, toàn thân sẽ bạo liệt mà chết, Thần Tiên cũng cứu không được.
Lúc trước đám người Hà Hồng Thụ, là bất hạnh gặp bầy ong Xích Thần Phong, thế cho nên tử thương rất nhiều.
Cho nên, Giang Trần cũng phi thường cẩn thận, không dám tùy tiện xông loạn.
- Trần thiếu, phía trước phát hiện rất nhiều Thiên cấp Linh Dược.
Phệ Kim Thử Vương bỗng nhiên cao hứng bừng bừng chạy trở lại, hướng Giang Trần báo cáo tin tức.
- Mang ta đi nhìn xem.
Ở nơi này chứng kiến Thiên cấp Linh Dược, ngược lại không kỳ lạ quý hiếm. Bất quá Giang Trần nhớ lúc mới vừa tiến vào hoang man, ven đường cũng có rất nhiều Thiên cấp Linh Dược.
Thế nhưng mà những Thiên cấp Linh Dược kia, ở Giang Trần xem ra, khẳng định có vấn đề.
Đi theo Phệ Kim Thử Vương mấy trăm mét, lại chứng kiến một khu vực tương đối trống trải, giống như ai ở chỗ này trồng một mảnh Linh điền, vậy mà có rất nhiều Linh Dược.
Hơn nữa, đều là Thiên cấp Linh Dược.
Giang Trần vận Thiên Mục Thần Đồng, phối hợp Tà Ác Kim Nhãn đảo qua, lại không có phát hiện bất luận khác thường gì.
- Những Thiên cấp Linh Dược này, hẳn là thật.
Giang Trần giám định lần nữa, xác định những Thiên cấp Linh Dược này không có vấn đề.
- Lão Kim, Phệ Kim Thử nhất tộc ngươi phân một nửa. Long huynh, ngươi xem rồi chọn, còn lại quy ta.
Long Tiểu Huyền hừ nhẹ một tiếng, tùy tiện chọn mấy thứ, lại không lấy quá nhiều.
Còn lại, Giang Trần càn quét toàn bộ.
Phệ Kim Thử nhất tộc ngược lại thu hoạch thật lớn. Bất quá đến nơi đây, Giang Trần lại không có