- Coi như ngươi thông minh, nhưng mà ngươi có một chuyện không thông minh tí nào, đó là chọc tới đầu ta.
Tiếng hai hàm răng va chạm nhau của môn chủ Truy Mệnh Ám môn vang vọng, giờ phút này trong lòng hắn còn đang cảm thấy chuyện này quá mức quỷ dị.
Rõ ràng mấy năm qua tất cả đều thuận buồm xuôi gió, đang chuẩn bị làm lớn hơn một chút, chuẩn bị bò lên trên, bỗng nhiên lại bị người ta không chút lưu tình chạy tới tát cho một cái cái.
Loại cảm giác mất mát thay đổi rất nhanh này khiến cho giờ phút này hắn còn khó mà tin được, càng cảm thấy tất cả mọi chuyện giống như một hồi ác mộng.
Nhưng mà hắn lại không có khả năng cầu xin tha thứ được. Hắn biết rõ mình nhất định phải chết không hề nghi ngờ, thoáng cái hắn đã không còn một chút sợ hãi nào nữa.
Hắn lớn tiếng kêu lên:
- Giang Trần, không thể tưởng tượng được súc sinh ngươi lại dám trở về. Ngươi đừng có đắc ý, sớm muộn gì cũng có một ngày Thiên Tông sẽ băm vằm ngươi thành vạn đoạn.
Vẻ mặt Giang Trần vô cùng nhẹ nhàng, nói:
- Nghĩ thật là tốt, thế nhưng nhất định không có cơ hội thực hiện.
Bàn tay của Giang Trần lại trực tiếp đập xuống, trực tiếp đánh cho người này thành tro tàn.
Đồng thời thân thể đột ngột từ dưới mặt đất mọc lên, trực tiếp đánh ra vài đạo thủ ấn, đem đại điện này phá hủy sạch sẽ.
Về phần những tiểu lâu la của Tử Quang phân đà, căn bản không cần phải Giang Trần tự mình động thủ. Phệ Kim Thử nhất tộc vô cùng thích hợp làm việc này.
Nửa canh giờ sau, cả Tử Quang phân đà không còn một dư nghiệt nào.
Trong lòng Giang Trần như mặt nước phẳng lặng, không có một chút gợn sóng nào. Đối với loại thế lực như Tử Quang phân đà này, căn bản hắn không có một chút thương cảm nào. Bất kể là Truy Mệnh Ám môn cũng tốt, dư nghiệt Tử Dương tông cũng tốt. Đều là loại mặt hàng làm ô nhiễm bầu không khí liên minh thập lục quốc. Loại người này chết không có gì đáng tiếc, lưu lại bọn họ là một loại cảm giác phạm tội với những người lương thiện.
Vài ngày sau, trong liên minh thập lục quốc truyền ra tin tức mới. Tử Quang phân đà của Cửu Dương Thiên Tông vài ngày trước bị người ta diệt môn. Chó gà trên núi cũng không tha, ngay cả cỏ cây sơn môn, linh mạch tông môn cũng bị phá hủy toàn bộ. Triệt để đoạn tuyệt, không có bất kỳ khả năng tro tàn lại cháy nào.
Mà tin tức này truyền lại Cửu Dương Thiên Tông vô cùng muộn. Cao tầng Cửu Dương Thiên Tông sợ hãi, tuy rằng Tử Quang phân đà chỉ là một trong vô số phân đà nhỏ dưới trướng bọn họ, thế nhưng bị diệt như vậy không thể nghi ngờ là đánh vào mặt mũi Cửu Dương Thiên Tông, đối với Cửu Dương Thiên Tông chính là một loại khiêu khích và coi thường lớn lao.
Cửu Dương Thiên Tông lập tức phái ra rất nhiều tuần sát sứ, quy mô lớn tiến vào trong Vạn Tượng Cương Vực, triển khai điều tra nghiêm ngặt. Nhưng mà đây là chuyện một tháng sau đó.
Ở chuyện này tuy rằng Cửu Dương Thiên Tông kinh sợ, thế nhưng cũng khôn phải là không có chỗ tốt gì.
Từ trước tới nay Cửu Dương Thiên Tông thậm chí còn muốn ngang nhiên xâm lấn Vạn Tượng Cương Vực, thế nhưng mà không tìm được cái cớ nào đường đường chính chính xâm nhập.
Hiện tại hôm nay rốt cuộc cũng có cớ.
Tử Quang phân đà bị diệt, đối với Cửu Dương Thiên Tông mà nói chỉ là một chút khuyết điểm nhỏ nhặt trên phương diện lược trận mà thôi, căn bản không có cách nào tổn thương tới gân cốt.
Thế nhưng mà lại làm cho Cửu Dương Thiên Tông danh chính ngôn thuận tiến vào trong Vạn Tượng Cương Vực.
Cho nên sau khi cao tầng Cửu Dương Thiên Tông phẫn nộ, phái ra rất nhiều tuần sát sứ, thế nhưng kỳ thực trong lòng lại vui sướng tới nở hoa.
Vạn Tượng Cương Vực hiện tại tan nát, bị Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực nắm giữ. Điểm này Cửu Dương Thiên Tông luôn rất bất mãn.
Dù sao Cửu Dương Thiên Tông ở Vạn Tượng Cương Vực cũng đã bố trí rất lâu. Bọn họ cũng sắp xếp rất nhiều, thế nhưng kết quả không được bằng Bất Diệt Thiên Đô đa mưu túc trí.
Đến cuối cùng lại là Bất Diệt Thiên Đô và Xích Đỉnh trung vực khống chế đại bộ phận địa bàn của Vạn Tượng Cương