Những người khác xem náo nhiệt, tự nhiên không sợ chuyện lớn. Cả đám dùng ánh mắt giựt dây nhìn Bộ Đan Vương. Trong ánh mắt hiện lên vẻ nghi vấn, khiến cho Bộ Đan Vương không thể lùi được.
- Thệ ước thiên địa thì thệ ước thiên địa. Lão phu chẳng lẽ còn sợ ngươi.
Bộ Đan Vương đối với đề mục của mình hiển nhiên vô cùng tự tin.
Giang Trần cười hắc hắc, nói với Dịch Đan Vương của Khổng Tước thánh sơn:
- Dịch Đan Vương, việc này mọi người cùng chứng kiến chứ?
Mấy trọng tài khác đều nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ nguyện ý làm chứng chuyện này.
Lời vừa nói ra, tới nước này hai người đều không có đường lui.
Giang Trần lập thiên địa thệ ước trước, Bộ Đan Vương cũng lập thiên địa thệ ước.
Tin tức đặt cuộc này rất nhanh lan tới tai bảy đại đế. Khổng Tước đại đế nghe thấy Giang Trần và Bộ Đan Vương đặt cược hoang đường như vậy, cũng âm thầm lắc đầu tự nhủ:
- Tiểu gia hỏa này lại đang lừa người.
Tu La đại đế nhíu mày không thôi:
- Bộ Đan Vương tuổi một bó to, cũng không bình tĩnh được như vậy sao? Nếu như ván này thua chẳng phải là quầy bố trí của bổn đế sao?
Tu La đại đế đối với Bộ Đan Vương không phải là không có tin tưởng. Thế nhưng mà Chân Đan Vương ngang trời xuất thế, đã làm cho bầu không khí trong Lưu Ly vương thành náo nhiệt không thôi. Là tồn tại giống như thần thoại vậy.
Nói thật, Bộ Đan Vương chống lại Dịch Đan Vương, Tu La đại đế sẽ cảm thấy phần thắng của Bộ Đan Vương thắng lớn hơn. Thế nhưng mà chống lại Chân Đan Vương thần bí này, Tu La đại đế cảm thấy phần tin tưởng của mình không đủ.
Đây không phải là một loại thành kiến, mà là một loại trực giác của cường giả.
Cho nên Tu La đại đế đối với ván bài này rất không vui. Hắn rất muốn ngăn lại, nhưng mà hắn lại biết, nếu như hiện tại hắn ngăn chặn mà nói, nhất định sẽ khiến cho mọi người chê cười càng lớn hơn.
Tám đạo đề mục, đã phát tới trong tay hai trăm thiên tài đan đạo dự thi.
Thời gina khảo hạch rất dài, khoảng chừng hai thời thần để đáp đề.
Không thể không nói, tám trọng tài này đều là Đan Vương cao cấp nhất của Lưu Ly vương thành, cũng là tồn tại có trình độ cao nhất. Tám đạo đề mục đều có tính đại chúng, làm cho tất cả những người dự thi đều cảm thấy nhận được lợi ích không nhỏ.
Nhưng mà một đạo đề mục trong đó rõ ràng vô cùng thâm sâu, cảnh giới rất cao, thậm chí có thể nói là hạc giữa bầy gà.
Nếu như nói bảy đạo đề mục khác còn lại chỉ là tiêu chuẩn của Đan Vương đỉnh cấp. Như vậy đạo đề mục này tuyệt đối đã vượt qua tiêu chuẩn của Đan Vương đỉnh cấp cao cấp nhất. Tiến vào một cảnh giới khác.
Đạo đề mục này khiến cho rất nhiều người dự thi đều có loại cảm giác như quán đỉnh, càng tìm hiểu sâu càng cảm thấy bọn họ si mê, say sưa.
Cơ hồ tất cả những người dự thi cơ hồ đều có lựa chọn. Đều bỏ qua bảy đạo đề mục kia, mà bắt đầu toàn lực nghiên cứu đạo đề mục này.
Bởi vì bảy đạo đề mục phía trước tuy rằng thu hoạch lớn, thế nhưng chỉ là thu hoạch ở trong một loại lĩnh vực mà thôi. Nhưng mà đạo đề mục này, lại giống như một đạo linh cảm, đem lĩnh vực đan đạo của bọn họ trực tiếp mở rộng, mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới. Để cho nhận thức, lịch duyệt, trình độ, cảnh giới của bọn họ đều được đề thăng toàn bộ.
Đạo đề mục này thật giống như bảo khố, làm cho mọi người không ngừng xâm nhập đào móc, lại không ngừng có thu hoạch mới mẻ hơn.
Bởi như vậy một màn kỳ quái lập tức xảy ra.
Vốn loại khảo hạch lý luận này sẽ có người nộp bài thi từ sớm. Thế nhưng lúc này hai trăm người dự thi cơ hồ sau khi thời gian hao hết vẫn trầm mê trong đó. Thậm chí còn không ý thức được thời gian đã tới. Sau khi bị nhắc nhở mới đấm ngực dậm chân, cảm thấy mình bị quấy rầy.
Khi bản thân đang cảm ngộ tới thời điểm hưng phấn, mạch suy nghĩ bỗng nhiên bị cắt đứt, tự nhiên khiến cho bọn họ có cảm giác tiếc