Loại lực chưởng khống này, hầu như làm cho toàn bộ võ đài thành sân khấu của hắn, để cho Dương Thăng đáng thương mà lại buồn cười kia, trở thành vai phụ triệt triệt để để.
Cường giả giao chiến, thiên tài giao chiến, bình thường đều là hai phe có công có thủ. Mọi người tranh đoạt khí thế chiến đấu, đều có chấp nhất biến thái.
Có rất ít cuộc chiến giữa các thiên tài, sẽ có cục diện từ đầu tới đuôi bị đối thủ khống chế, hoàn toàn bị đối thủ thống trị.
Nếu là chiến đấu như vậy, vậy thì không phải cùng cấp chiến đấu, mà là một phương diện bị ngược.
Hiện tại, Dương Thăng chính là một phương diện bị ngược. Cũng may ở thời khắc then chốt hắn rất biết điều, biết Phá Hư Thương không cách nào phá vòng vây, nên để Âm Dương Trường Tiên khôi phục, lấy âm dương lực mạnh mẽ, bảo vệ chân thân không bị kiếm khí đáng sợ kia xuyên thủng.
Âm Dương Trường Tiên này là bảo vật mà Khổng Tước Đại Đế tự tay ban cho Dương Thăng, vũ khí này thay đổi thất thường, có thể làm roi dài công kích, có thể biến thành trường thương công kích, đáng sợ nhất là, nó còn có lực phòng ngự kinh người.
Âm dương khí hình thành âm dương lồng khí, ngăn phần lớn kiếm khí ở bên ngoài. Bởi vậy, Dương Thăng dự định lấy thủ thế, dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Cục diện nhất thời lại nghiêng về một phía.
Vừa bắt đầu, là Dương Thăng dùng uy thế của Âm Dương Trường Tiên, một phương diện công kích Chân Đan Vương. Chân Đan Vương dùng một chiêu kiếm kỹ nỗ lực chống đỡ.
Khi đó, mọi người đều cảm thấy Dương Thăng không hổ là chân truyền của Khổng Tước Thánh Sơn, ở trước mặt Chân Đan Vương ngông cuồng tự đại, dĩ nhiên có thể trước tiên lấy thế tiến công.
Nhưng mà hiện tại, Dương Thăng trước đó ngông cuồng tự đại, trái lại thành con rùa đen rút đầu trói tay trói chân.
Giang Trần thấy roi dài của hắn hình thành khí lưu bảo hộ, có các loại phù văn nhỏ như nòng nọc đang nhanh chóng lũy động, Giang Trần liền biết lúc này đã không phải Dương Thăng lợi hại bao nhiêu, mà là vũ khí kia lợi hại bao nhiêu.
Bất quá Giang Trần không tin tà, kiếm khí không ngừng tăng cường, ngưng tụ kiếm thể cắt chém, một kiếm mạnh hơn một kiếm, không ngừng chém tới phòng ngự kia.
Kiếm thể cắt chém, cũng là một chiêu trong Ngũ Lôi Thần Âm Kiếm, chuyên môn dùng để phá hoại các loại phòng ngự nghịch thiên.
Kiếm thể cắt chém, chính là lấy kiếm khí mô phỏng bản thể pháp kiếm, hình thành kiếm khí công kích đáng sợ.
Kiếm khí không ngừng chém lên khí lưu phòng ngự, Dương Thăng nằm ở khu vực hạch tâm, chịu đựng kiếm chiêu công kích, muốn nói trong lòng không có chút căng thẳng nào, kia là giả.
Bất quá, Dương Thăng nghĩ đến lực phòng ngự của Âm Dương Trường Tiên, trong lòng lại khôi phục tự tin.
- Ta không tin ngươi thủ được tới cuối cùng.
Lửa giận của Giang Trần cũng bị kích thích ra, kiếm thể càng điên cuồng chém xuống.
Một kiếm, hai kiếm,… vô số ánh kiếm trùng điệp, một kiếm mạnh hơn một kiếm, không ngừng chém lên vòng phòng ngự của Âm Dương Trường Tiên.
Dương Thăng vốn cho rằng vững như thành đồng vách sắt, nhưng cảm nhận được kiếm thể công kích đáng sợ ở ngoại vi, tự tin trong lòng cuối cùng cũng xuất hiện vết rách.
Khổng Tước Đại Đế đã từng nói với hắn, tuy lực phòng ngự của Âm Dương Trường Tiên này mạnh, nhưng không thể ỷ lại quá đáng. Bởi vì sức phòng ngự của Âm Dương Trường Tiên, hoàn toàn là nhờ người sử dụng đến cùng có thể kích thích ra bao nhiêu tiềm năng của nó.
Mà Dương Thăng giờ khắc này, hiển nhiên là ỷ lại nó có chút quá đáng, cho nên thời điểm kiếm thể của Giang Trần muốn phá vỡ mà vào, đạo tâm của Dương Thăng cuối cùng xuất hiện vết nứt, tâm ý hoảng sợ trong nháy mắt lan khắp toàn thân.
Đạo tâm xuất hiện vết rách, phòng ngự của Âm Dương Trường Tiên, tự nhiên cũng sẽ xuất hiện vết rách.
Mà công kích của Giang Trần, phảng phất như có mắt, luôn có thể nhìn thấy chỗ yếu nhất, điên cuồng đánh chém.
Dương Thăng triệt để sợ hãi, cảm nhận được tường phòng ngự của Âm Dương Trường Tiên đã tràn ngập nguy cơ, tuy rằng kiếm khí đáng sợ kia vẫn chưa chém vào, nhưng sát khí đáng sợ, đã không thể ức chế thẩm thấu tới sát người.
Trong lúc nhất thời, Dương Thăng sởn