- Tiểu tử, ăn ta một đao.
Cao Triển cười quái dị, thanh âm như kim loại cạo tường, cực kỳ chói tai.
Chỉ thấy tay hắn nhẹ nhàng run lên, biên độ của một đao kia cũng không phải rất lớn. Nhưng mà một đao đơn giản như vậy, trong nháy mắt, cũng đã trảm đến trước mặt Giang Trần.
Tốc độ cực nhanh, chiêu thức đơn giản, quả thực đã đến tuyệt hảo.
Cũng may tốc độ của Giang Trần cũng không chậm, Ngũ Sắc Thần Quang Kiếm tiện tay đánh trúng.
- Điên đảo Càn Khôn.
Kiếm quang của Giang Trần quấy phá, lập tức điên đảo trật tự hư không chung quanh.
Bởi như vậy, một đao kia nhìn như trảm đến trước mặt Giang Trần, nhưng lại có chút lệch lạc, rơi xuống khu vực cách Giang Trần hai ba thước.
Hai người ngươi tới ta đi, một đao một kiếm, dĩ nhiên là chẳng phân thắng bại.
Cao Triển cũng hơi có chút kinh ngạc, một đao kia của hắn, nhìn như đơn giản, nhưng trên thực tế lại dung hợp lĩnh vực chi lực, nhét cả không gian lôi đài vào trong lĩnh vực của mình khống chế.
Bởi như vậy, ở trong lĩnh vực của hắn, khoảng cách không gian cơ hồ có thể không cần tính, một đao từ xa đến gần, thật giống như phát sinh ở trước mắt.
Thế nhưng mà, một đao hóa phồn vi giản như thế, lại bị một kiếm đơn giản của đối thủ phá hư.
Phải biết rằng, Cao Triển đối địch, cho tới bây giờ là chưa trải qua thời gian dài ác chiến, hắn đối địch, nhanh thì một đao, chậm thì ba đao, đối thủ có thể làm cho hắn ra đến năm đao trở lên, ít đến thương cảm.
Nhưng đổi một câu mà nói, nếu như có thể kiên trì đến năm đao mà không bại, như vậy thực lực của người kia nhất định mạnh hơn Cao Triển rất nhiều.
Cao Triển thấy đao đầu tiên của mình không chiếm được thượng phong, liền nhếch miệng cười cười, lộ ra hàm răng lành lạnh, lớn tiếng kêu lên:
- Lại ăn ta một đao.
Huyết sắc trường mang cuốn ngược, một cỗ huyết khí trùng thiên, nương theo một đao kia đập vào mặt.
- Huyết Ẩm Sát.
Uy thế của một đao kia, không đơn thuần là uy lực bản thân đao mang. Càng ở huyền ảo sau lưng một đao kia, huyết khí cường đại mang theo lực cắn nuốt nồng đậm, đối với một ít võ giả lực ý chí hơi yếu, bị huyết khí này xông lên, sẽ trực tiếp ngất đi, chớ nói chi là đối phó một đao kia.
Mà một đao kia, cùng huyết khí phối hợp cực kỳ tinh diệu, không chút sơ hở.
Giang Trần cảm thụ được huyết khí mãnh liệt kia, nhưng lại vui mừng không sợ. Muốn liều cảnh giới thần thức, Giang Trần tuyệt đối không kém bất luận Hoàng cảnh sơ kỳ nào.
Coi như là cường giả Hoàng cảnh trung kỳ, cảnh giới thần thức cũng chưa chắc có thể thắng Giang Trần.
Thiên Mục Thần Đồng gắt gao nhìn chằm chằm vào một đao khí thế hung hung kia, Giang Trần khởi động.
Chẳng những hắn không tránh huyết khí mãnh liệt mà đến kia, tư thế ngược lại như là chim bay vào rừng, huy kiếm phóng vào trong huyết khí mãnh liệt.
Kiếm quang lóe lên.
Khanh…
Một kiếm trảm ở trên đao mang lạnh thấu xương kia, thân hình của Giang Trần hơi chậm lại, sau một khắc, tốc độ của hắn lại lần nữa khởi động, tay trái ở trong hư không liên tục chỉ điểm.
Xuy xuy xuy xuy…
Bạo Tinh chỉ cường đại, dùng uy thế thiết cắt hư không, hướng chỗ hiểm của Cao Triển thiết cắt qua.
Lần này, hiển nhiên Giang Trần cũng để cho Cao Triển kia vội vàng không kịp chuẩn bị. Bởi vì xưa nay, thời điểm Cao Triển dùng chiêu này đối địch, huyết khí mãnh liệt kia, cơ bản đều có thể bức lui đối thủ, để cho đối thủ bỏ trốn mất dạng, chỉ có thể bị đao mang cường thế của hắn đuổi giết đến chết.
Mà lần này, Giang Trần lại đi một con đường riêng. Chẳng những không có trốn tránh, ngược lại vọt tới huyết khí mãnh liệt.
Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con?
Một chiêu này, đích thật là hiểm trung cầu thắng. Nhưng cuối cùng là vì Giang Trần không sợ huyết khí mãnh liệt kia ăn mòn.
Mà Cao Triển liệu địch sai lầm, bị Bạo Tinh chỉ của Giang Trần đánh cho thập phần bị động. Thiết cắt chi lực tốc độ cực nhanh, trảm ở trên người Cao Triển.
Mặc dù Cao Triển có