Giang Trần cũng không chối, đứng dậy, liếc mắt nhìn Cơ Tam công tử, lưu lại ánh mắt cổ vũ rồi rời khỏi tấm Lưu Ly bia thứ tư.
Bởi vậy khiến cho hiện trường có chút hỗn loạn.
Lúc này mới trôi qua bao lâu chứ?
Ba thời thần còn chưa qua a. Chân thiếu chủ này không ngờ lại lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ tư? Chẳng lẽ trước đây hắn từng chứng kiến loại trận pháp này sao?
Rất nhiều người ở đây đều không tiếp nhận được sự thực này, kể cả mấy thiên tài cao cấp nhất. Nhìn thấy tốc độ quá quan của Giang Trần mạnh mẽ như vậy, khiến cho trong lòng bọn họ bị kích thích, khó tránh khỏi có chút sóng gió trong lòng.
Ngược lại, Cơ Tam công tử nhìn thấy Giang Trần mạnh mẽ như vậy trong lòng cảm thấy phấn chấn. Đạo ánh mắt cổ vũ trước khi rời khỏi của Giang Trần khiến cho hắn càng thêm tin tưởng.
Mấy nhà vui mấy nhà buồn, rốt cuộc đều là thiên tài trong Thiếu chủ bảng, sau khi trong lòng có chút chấn động, đều khống chế được cảm xúc trong lòng, tiếp tục lĩnh ngộ.
- Không phải chứ? Hắn lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ tư? Lại là số tám? Lại là Chân thiếu chủ?
- Lúc này mới qua bao lâu a? Ba thời thần? Tấm Lưu Ly bia thứ tư này không làm khó được hắn? Khổng Tước đại đế, Khổng Tước thánh sơn của đạo huynh quả thực đã đào được quái thai a.
Không thể không nói, bảy đại đế bị tốc độ đột phá của Giang Trần làm cho khiếp sợ. Kể cả Khổng Tước đại đế cũng bị tốc độ nghịch thiên của Giang Trần chấn trụ.
Khổng Tước đại đế cười khổ nói:
- Các ngươi đừng nhìn ta, tấm Lưu Ly bia thứ tư này, nội dung bên trong nhất định hắn đã từng tiếp xúc qua. Bằng không mà nói không có khả năng có tốc độ như vậy.
Khổng Tước đại đế chỉ có thể giải thích như vậy. Về phần người khác tin hay không, hắn cũng không thể gượng ép.
Nhưng mà biểu hiện của những người khác hiện tại là tin lời giải thích này.
Dù sao trừ giải thích này ra, muốn tìm giải thích khác cũng không thông a. Muốn nói thiên phú hắn cao? Cao hơn những người khác? Nhưng cũng không có cao tới như vậy a?
Cùng là thiên tài cấp bậc thiếu chủ trong Lưu Ly vương tháp, không có khả năng chênh lệch lớn tới như vậy.
Dù sao thiên tài cấp bậc thiếu chủ của Lưu Ly vương tháp, ở trên bát vực cũng là tồn tại nhất lưu.
- Chân thiếu chủ này, hắn sẽ khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm sao? Nếu như nhớ không nhầm khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm có được thêm thời gian ba tháng nha.
- Tấm Lưu Ly bia thứ sáu có thể tăng lên nửa năm.
- Ta nhớ, tổng cộng có chín tấm Lưu Ly bia. Nếu như lĩnh ngộ toàn bộ, thời gina tăng lên có tới sáu bảy năm. Hơn nữa thêm thời gian của bản thân hắn là hai năm, há không phải có thể ngây ngốc trong đó mười năm, tám năm hay sao?
- Tấm Lưu Ly bia thứ chín? Nói dễ vậy sao? Mấy ngàn năm nay, cao nhất, bất quá cũng chỉ tìm hiểu tới tấm Lưu Ly bia thứ tám.
- Đúng vậy, hơn nữa tấm Lưu Ly bia thứ tám kia cũng không được tìm hiểu thành công. Chỉ là đó lại là chuyện năm ngàn năm trước.
- Ta nhớ rõ khi đó Khổng Tước đạo huynh dường như cũng tìm hiểu tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy, hơn nữa chỉ lĩnh ngộ kém một đường a.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn qua Khổng Tước đại đế.
Khổng Tước đại đế nhẹ nhàng cười nói:
- Quả thực năm đó ta tuổi trẻ khí thịnh, một lần hành động cũng bởi vì không biết khống chế tiết tấu. Nếu như tiết tấu chậm hơn chút, có lẽ có hi vọng vọt tới tấm Lưu Ly bia thứ tám. Đáng tiếc a, còn thiếu một tia.
Những đại đế khác cũng biết việc này, nhưng mà trong lòng lại bội phục vô cùng. Bởi vì mấy người bọn họ, thành tích khiêu chiến Lưu Ly bia cũng không bằng Khổng Tước đại đế.
Cao nhất cũng chỉ là Tu La đại đế và Niêm Hoa đại đế, đã từng tới tấm Lưu Ly bia thứ sáu. Đáng tiếc còn không có tìm hiểu thành công.
- Đúng rồi, các ngươi nói xem Chân thiếu chủ này có thể tới tấm Lưu Ly bia thứ mấy?
Trấn Nhạc đại đế