Sự hấp dẫn này không thể nghi ngờ là cực lớn.
Dưới tấm Lưu Ly bia thứu sáu đã có bốn người ngồi đó.
Theo thứ tự là bốn thiên tài bài danh top bốn trong Thiếu chủ bảng: Lý Kiến thành - nhất mạch của Tu La đại đế. Thiên tài kiếm đạo Chu Diễn của nhất mạch Khổng Tước đại đế, còn có Thủy Như Thiên của nhất mạch Niêm Hoa đại đế, cùng với Diệp Phiêu Linh của nhất mạch Thương Hải đại đế.
Tứ đại thiên tài này cũng là tứ đại cự đầu được công nhận của Thiếu chủ bảng.
Hiện tại danh tiếng của bọn họ tuyệt đối vượt quá Giang Trần.
Bởi vì sau khi bọn họ đột phá tấm Lưu Ly bia thứ năm, thời gian dừng lại cũng không dài, mà tới khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu.
Theo khí thế kia, dường như áp đảo những người khác.
Mà giữa bốn người này hiển nhiên cũng tranh đấu với nhau, tranh đấu gay gắt, ai cũng không muốn bị đá ra đầu tiên trong va chạm giữa các thiên tài với nhau.
Nhìn thấy Giang Trần xuất hiện, tứ đại thiên tài này cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Hiện tại ở sâu trong lòng bọn họ đã coi Giang Trần là một thiên tài có cùng cấp bậc với bọn họ.
Thế nhưng nhìn thấy Cơ Tam công tử bên người Giang Trần, trong lòng tứ đại thiên tài đều cảm thấy trào phúng. Bọn họ không biết Cơ Tam công tử có tư cách khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ sáu này hay không?
Nhưng mà nghĩ tới việc Cơ Tam công tử ở khu thứ ba trong Thiếu chủ bảng, thời gian còn lại ở trong Lưu Ly vương tháp cũng không nhiều lắm, mạo hiểm đánh cược một lần cũng là chuyện có thể hiểu được.
Dù sao nếu như lĩnh ngộ tấm Lưu Ly bia thứ sáu, cũng nhận được thời gian tăng phúc tới nửa năm.
- Cơ huynh, cố gắng chuyên tâm, chăm chú tìm hiểu.
Giang Trần nhắc nhở Cơ Tam công tử.
Nội dung tấm Lưu Ly bia thứ sáu, thoạt nhìn vô cùng đơn giản, không ngờ lại là một quyển thư pháp. Quyển thư pháp này tổng cộng có hơn hai trăm chữ.
Nhưng mà hơn hai trăm chữ này, mỗi một chữ dường như đều ẩn chứa ý cảnh kỳ quái nào đó. Lẫn vào cùng một chỗ càng tạo thành một loại ý cảnh khó hiểu, mê hoặc.
Mà người tìm hiểu cần phải lĩnh ngộ ý cảnh bên trong quyển thư pháp này, đi vào trong loại ý cảnh này đem chân ý võ học bên trong quyển thư pháp này lĩnh ngộ ra.
Không thể không nói, tấm Lưu Ly bia này so với mỗi một tấm Lư Ly bia trước đó đều bất đồng. Nhưng không thể nghi ngờ, độ khó lại tăng lên rất nhiều.
Đồ vật như thư pháp bản thân nó đã mơ hồ, mà lại đem chân ý võ học dung nhập vào trong thư pháp, không thể nghi ngờ là một loại hành động mới lạ.
Giang Trần tinh tế quan sát, từng chữ này giống như lập tức sống lại, nhẹ nhàng nhảy múa giống như người vậy. Mỗi một chữ đều có một loại ý tứ hàm súc đặc biệt, khiến cho người ta cảm thấy vòng vo vô cùng.
- Thư pháp thành võ học, từ xưa đã có. Loại chuyện phong nhã này dường như rất được hoan nghênh. Nhưng mà chân chính dựa vào thư pháp đạt tới đỉnh phong võ học, kỳ thực không nhiều lắm. Thậm chí là không có. Bộ võ học thư pháp này không biết xuất phát từ trong tay người nào, thoạt nhìn dường như rất bất phàm.
Giang Trần nhìn kỹ một lát, bỗng nhiên nhướng mày:
- Những chữ này thoạt nhìn dường như không phải dùng bút viết, mà giống như dùng kiếm làm bút, mô phỏng ý cảnh của bút. Bằng không mà nói, những chữ này tại sao lại có mũi nhọn như vậy?
Kiếp trước Giang Trần cũng được chứng kiến rất nhiều võ học thư pháp, tác phẩm thư pháp sắc bén như vậy kỳ thực cũng không nhiều lắm.
- Xem ra cửa ải này quả nhiên vô cùng khó. Nếu như chỉ đơn thuần cân nhắc ý cảnh thư pháp, khó tránh khỏi việc không nắm được tới chân ý võ học trong thư pháp. Phải dùng tâm tình của kiếm khách, thay vào trong bộ thư pháp này, coi là ý cảnh trong kiếm pháp thì mới có thể tham ngộ.
Trải qua một phen quan sát, Giang Trần tự đưa ra phán đoán.
Cũng chỉ có Giang Trần có nhãn lực, kiến thức rộng rãi mới có thể quan sát không bao lâu lập tức nhận ra được mấu chốt của vấn đề.
Như tứ