“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!”
“Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!”
“Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!”
Trời tối đen như mực.
Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man.
“Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?”
Cùng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực.
Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc.
Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ.
Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không.
Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến.
Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn.
Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ.
Cũng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy.
Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong linh hồn hắn.
Một lúc lâu sau, mới từ từ yên ổn lại.
Diệp Thần Phi cũng biết tình hình hiện tại của mình.
Tiền thân của hắn là gia chủ mới của nhà họ Diệp ở thành Vân Tiêu.
Chỉ là gia chủ này có hơi thất bại.
Do thực lực bản thân kém, bị bên ngoài chế giễu.
Vào ngày diễn ra buổi lễ, kẻ thù không đội trời chung của hắn đã tặng cho hắn một rương lớn khí huyết đan làm quà.
Khí huyết đan là loại đan dược tu luyện cấp thấp nhất, chỉ thích hợp dùng cho luyện khí sơ kỳ.
Đây rõ ràng là đang chế giễu Diệp Thần Phi.
Mà tiền thân lại là người không chịu nổi sóng to gió lớn, bị đả kích như vậy liền khí huyết công tâm, chết thẳng cẳng.
“Tại sao, phải để một người vô dụng làm gia chủ chứ?”, Diệp Thần Phi cảm thấy hơi khó hiểu.
Sau đó, hắn xem lại ký ức của tiền thân.
Mới phát hiện nhà họ Diệp có vẻ không giống với những gia tộc truyền thống khác.
Gia tộc này, vô cùng đoàn kết!
Diệp Thần Phi sẽ không bị đối xử khác biệt chỉ vì tu vi của hắn thấp, cũng sẽ không xảy ra những chuyện như tôi tớ không phục tùng.
Ngược lại, vì hắn là người truyền thừa của chi chính, nên đã tán thành hắn ngồi lên vị trí gia chủ.
Chỉ đáng tiếc, sức chịu đựng tâm lý của tên này quả thực quá kém.
“Thú vị”.
Diệp Thần Phi sắp xếp xong những ký ức lộn xộn liền mở mắt.
Hiện ra trước mắt hắn là một căn phòng kiểu cổ xưa.
Chiếc giường êm ái tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng, giống như một loại thuốc dùng để điều dưỡng cơ thể.
Bên cạnh có một cô gái trẻ đang ngồi đó chăm chú đọc sách.
Cảm nhận được động tĩnh ở bên cạnh, cô gái quay đầu lại, vẻ ngoài giống Diệp Thần Phi đến bảy phần.
“Cha, cha tỉnh rồi!”
Cô bé là con gái duy nhất của Diệp Thần Phi, tên Diệp Hoàng, năm nay mười bốn tuổi.
Diệp Thần Phi cười khổ trong lòng, hắn còn chưa kết hôn, đã có một đứa con gái lớn như vậy rồi.
Hơn nữa, người vợ kiếp này của hắn cũng đã mất trong lúc sinh Diệp Hoàng.
“Mình sẽ độc thân cả đời sao?”
Diệp Thần Phi khẽ mỉm cười, không quan trọng, cứ sống một cuộc đời