Một đám thị nữ dáng vẻ thướt tha, bưng rượu và đồ ăn ngon nhất của Túy Mộng lâu bày đầy một bàn.
Diệp Thần Phi nhìn Cốc Vạn Tâm, biết chuyện không hề đơn giản như nàng nói, nhất định có ẩn tình khác.
Nhưng hắn cũng không có hứng thú, hắn chỉ tới mua đồ thôi.
“Phiền Cốc các chủ rồi”.
“Nhưng hôm nay ta tới chỉ là muốn hỏi cô, Vạn Bảo các có trưng bày bảo vật mới hay không”, Diệp Thần Phi đi thẳng vào vấn đề.
“Diệp gia chủ vẫn hào sảng như thường lệ”.
Trên mặt Cốc Vạn Tâm mang theo nụ cười, sau đó lấy một khối thẻ ngọc từ trong ngực ra đưa cho Diệp Thần Phi.
“Hàng hóa mới ta đã lấy về rồi, ngài xem trước đi”.
Diệp Thần Phi nhận lấy thẻ ngọc, xem qua một lần.
Đồ vật bên trong không khác gì với đồ hắn mua lần trước, huyền cấp trung phẩm trở xuống chiếm đại đa số, bảo vật địa cấp trở nên chỉ có lác đác bốn thứ.
Còn thiếu hơn so với lần trước.
Điều này khiến Diệp Thần Phi cảm thấy có chút thất vọng.
“Chỉ có mấy thứ này?”, hắn hỏi.
Giống như nhìn thấy bất mãn của Diệp Thần Phi, Cốc Vạn Tâm nói: “Diệp gia chủ thứ lỗi”.
“Hàng hóa cung cấp cho phân các Vạn Bảo các là do chủ các tới tổng hợp bình định”.
“Mặc dù lần trước ngài ra tay hào phóng, trực tiếp mua toàn bộ hàng hóa, nhưng bên chủ các cũng không biết sức mua sau này của ngài, cho nên không dám cấp phát quá nhiều đồ”.
Diệp Thần Phi hết nói nổi, đây cũng quá cẩn thận rồi.
“Được rồi, cô ra giá trước đi”, Diệp Thần Phi nói.
“Diệp gia chủ thật hào sảng!”
Cốc Vạn Tâm vui vẻ nói: “Hàng hóa lần này tổng giá trị một trăm hai mươi tỷ linh thạch, nhưng ngài là khách hàng tôn quý nhất của Vạn Tâm ta, ta tặng ngài ưu đãi mười phần trăm”.
“Vì vậy, tính ra là một trăm linh tám tỷ linh thạch”.
Mười phần trăm liền ít đi mười hai tỷ viên linh thạch.
Đây là một thành ý rất lớn.
Diệp Thần Phi gật đầu, hắn cũng không từ chối thành ý này.
“Mang túi trữ đồ qua đây”, Diệp Thần Phi đưa tay ra.
Cốc Vạn Tâm cười đầy thắng lợi, nàng vội vàng lấy ra túi trữ đồ đã chuẩn bị từ trước.
Lần này là một cái túi trữ đồ siêu cấp lớn, nếu chứa đầy có thể để đến hai trăm tỷ linh thạch.
Hai người nhanh chóng hoàn thành lần giao dịch này một cách gọn gàng sạch sẽ.
“Diệp gia chủ, có muốn cảm nhận chút đặc sắc của Túy Mộng lâu không?”, Cốc Vạn Tâm cho Diệp Thần Phi một ánh mắt ‘Ngài hiểu chứ’.
“Không cần”.
Diệp Thần Phi nói.
“Ta chỉ có một yêu cầu”.
“Mời ngài nói”, Cốc Vạn Tâm ngồi ngay ngắn.
Diệp Thần Phi nói: “Sau này thêm hàng cố gắng nhanh một chút, có hàng thì cứ đến nhà họ Diệp tìm ta, đừng để ta lại đích thân chạy đến đây một chuyến”.
“Ngoài ra, thiên tài địa bảo cố gắng chiếm nhiều hơn chút, có bao nhiêu ta cần bấy nhiêu”.
“Còn nữa, ta cần bảo vật địa cấp trở lên, nói cho đám người chủ các kia của cô biết, linh thạch ta có rất nhiều, đừng sợ ta không mua nổi”.
Cốc Vạn Tâm gật đầu liên tục.
“Ngài yên tâm, hôm nay ta sẽ lại về chủ các một chuyến, nhiều nhất là nửa tháng có thể mang tài nguyên về”.
“Thiên tài địa bảo cũng không thành vấn đề, có điều bảo vật địa cấp trở nên ta chỉ có thể tranh thủ hết sức vì ngài, bởi vì loại bảo vật cấp đó đã không phải thứ ta có thể làm chủ”.
Diệp Thần Phi gật đầu: “Được rồi, vậy ta chờ tin tức tốt của cô”.
Nói xong, Diệp Thần Phi liền đứng dậy