“Cháu là người đầu tiên đưa ra ý tưởng này, về sau có yêu cầu gì, cứ nói trực tiếp với ta”.
“Ta chỉ có một yêu cầu, mạnh dạn làm cho ta!”
Diệp Khiêm choáng váng bước ra khỏi thư phòng của gia chủ.
Bên ngoài, hai người Diệp Long và Diệp Thiến đang đợi cậu.
“Thế nào, đại bá đồng ý rồi à?”, Diệp Long hỏi.
Diệp Khiêm quay qua nhìn cậu, dáng vẻ như người mộng du.
Nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, Diệp Thiến bĩu môi nói: “Xì, muội biết mà, đại bá sao có thể đồng ý yêu cầu hoang đường như vậy, cũng đâu phải tiền nhiều không có chỗ để đâu”.
“Đại bá đồng ý rồi”.
Diệp Khiêm cắt ngang lời cô bé, sau đó lấy ra một tấm lệnh bài đơn giản từ trong ngực.
Lệnh bài màu vàng, bên trên khắc một chữ “Phi” khá lớn.
“Kim bài gia chủ!”, Diệp Long bỗng cực kỳ hoảng sợ.
Là con cháu chi chính của nhà họ Diệp, bọn họ đều biết thứ này.
Kim bài gia chủ chỉ có một tác dụng duy nhất.
Đó là có thể lĩnh tài nguyên của gia tộc vô điều kiện, cho dù đó là linh thạch hay công pháp, linh khí, bất cứ thứ gì cũng được.
Lệnh bài này e rằng chỉ có mấy vị đứng đầu chi chính trong gia tộc mới có!
Bây giờ, vậy mà lại đưa cho Diệp Khiêm một tấm.
Gia chủ nhân bị điên rồi sao?
Diệp Long chấn động: “Diệp Khiêm, rốt cuộc đệ đã nói gì với đại bá?”
“Không có gì”, Diệp Khiêm nói: “Đệ chỉ nói với đại bá suy nghĩ của đệ, đại bá bày tỏ ông ấy rất ủng hộ, sau đó liền đưa tấm kim bài này cho đệ”.
Hai người Diệp Long và Diệp Thiến mắt to trừng mắt nhỏ, không biết nên nói gì.
Việc này cũng quá tắc trách rồi!
Không sợ Diệp Khiêm sẽ lấy kim bài đi tiêu xài bừa bãi sao?
“Nếu như vậy về sau chúng ta có phải không cần lo lắng về tài nguyên nữa không?”, Diệp Thiến nhìn kim bài, mắt híp lại sắp thành đường thẳng tắp.
Đối với bọn họ mà nói, điều này có nghĩa là tài nguyên vô hạn!
Nhưng Diệp Khiêm lại cất kim bài đi.
Vẻ mặt cậu trang nghiêm kính cẩn, nghiêm túc nói: “Đối với ta, sự ủng hộ của đại bá mới là điều quan trọng nhất”.
“Ta nhất định phải làm tốt chuyện này, tuyệt đối không thể phụ sự tin tưởng của đại bá!”
“Ta sẽ không sử dụng tấm kim bài này cho mục đích cá nhân!”
Nói xong, cậu bước từng bước vững vàng rời đi.
“Hy vọng đứa trẻ đó không quá bảo thủ, có thể sử dụng kim bài nâng cao thực lực của bản thân”.
Trong thư phòng, Diệp Thần Phi lắc đầu tự nói một mình.
Cuộc trò chuyện hôm nay với Diệp Khiêm làm hắn phát hiện ra một vấn đề.
Nhóm người trẻ tuổi trong gia tộc này đều là những người xuất sắc, nhưng có một điểm.
Quá ngốc nghếch.
“Haizz, không có cách nào, bọn trẻ này đã quen với việc tiết kiệm”.
“Xem ra phải tăng cường chính sách mới được”.
Khát vọng của người tu luyện là gì?
Một cuốn công pháp tốt phù hợp với bản thân, một linh khí chất lượng cao, và tài nguyên tu luyện đầy đủ.
Hầu hết các cuộc xung đột, đánh nhau đều vì điều này.
Nhiều người thậm chí còn vì thế mà phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Vì vậy ở một góc độ nào đó, hầu hết các tu sĩ đều rất “nghèo”.
Nhà họ Diệp ngày xưa rất nghèo.
Tài nguyên tu luyện không đủ, công pháp tu luyện đơn nhất, phẩm cấp thấp, linh khí huyền cấp trở lên càng không dám mơ đến.
Loại nghèo túng này đã hạn chế rất nhiều khả