Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1081


trước sau

Tường Long Tại Thiên!  

Long ảnh thịnh nộ bị kéo vào trong quyền mang, Lâm Nhất tung quyền, quyền mang nổ tung làm cho những con linh thú đang lao tới này bị nổ thành từng mảnh.  

Tựa như một thanh kiếm sắc, kẻ nào ngăn cản đều phải chết.  

Lâm Nhất thu quyền, đứng nhìn cánh cửa trống rỗng, do dự một lát rồi nhấc chân bước vào.  

Đằng sau cánh cửa là một căn phòng bí mật rộng rãi, khi vừa đặt chân xuống đất, hắn cảm ứng được một dao động nhè nhẹ như bước lên trận pháp nào đó.  

Đã quá muộn để tìm cách.  

Trên bốn bức tường xung quanh đồng thời xuất hiện những con hung thú dữ tợn, sau đó chúng bổ nhào về phía hắn từ bốn phương tám hướng như thuỷ triều.   

Trong nháy mắt, tay trái Lâm Nhất thi triển ra một ngọn núi hổ, tay phải thi triển ra một ngọn núi rồng.  

Song quyền chạm nhau, khí thế toàn thân ngưng tụ thành một ngọn núi cao ngất, rồng nấp dưới chân núi, hổ nằm trên đỉnh núi.  

Tàng Long Ngoạ Hổ!  

Tuyệt chiêu phòng ngự mạnh nhất của Long Hổ Quyền, long ảnh gầm gừ, hắn đứng bất động như núi khi đối mặt với những con hung thú ùn ùn lao đến.  

Bùm bùm bùm!  

Hung thú liều mạng xông tới mãi không dứt, một lát sau, mặt Lâm Nhất khẽ biến sắc, ngọn núi khí thế bị rạn nứt.  

Thế tấn công quá mạnh, liên tục như thuỷ triều, dù thân thể và sức phòng ngự có mạnh hơn nữa cũng không thể chịu đựng được.  

Bách Thú Lai Triều!  

Khi ngọn núi sụp đổ, sau lưng hắn ngưng tụ ra một hư ảnh mãnh hổ khổng lồ. Khi con mãnh hổ này mở mắt ra, trong mắt nó lượn lờ huyết quang,
răng nanh ánh lên tia sáng lạnh, Lâm Nhất tung một quyền.  

Ầm!  

Căn phòng bí mật chấn động kịch liệt, tất cả những con hung thú lao tới đều bị quyền mang đáng sợ đánh vỡ.  

Nhưng không chờ hắn nghỉ ngơi, trên tường phát ra ánh sáng như có ai đó đang cầm bút vẽ vời.  

Hung thú lại xuất hiện, dường như bất tận.  

Vẻ khác thường thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, hắn biết có lẽ mình đã bị nhốt trong trận pháp, nếu cứ tiếp tục thế này nhất định sẽ chết.  

Phải liều thôi!  

Lâm Nhất không để ý bầy hung thú xông tới từ bốn phía mà nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại bức tranh khó hiểu trong Thanh Huyền Bút Lục.  

Linh văn như tranh...  

Khi bầy hung thú kia sắp đè bẹp Lâm Nhất, hắn đột nhiên mở mắt ra, vẻ kiên quyết hiện lên trong mắt.  

Keng!  

Kiếm ra khỏi vỏ, bóng dáng vắt ngang, đôi mắt đang nhắm chặt của hắn nhìn chằm chằm mặt đất. Nhân lúc đang lơ lửng giữa không trung, Lâm Nhất xoay người, ra tay nhanh như chớp, vẽ ra từng tia kiếm quang dưới mặt đất.  

Người múa cùng kiếm, liên tục xoay tròn giữa không trung.  

Trong tích tắc, hắn ngưng tụ kiếm ý Bán Bộ Tiên Thiên, chém ra hàng trăm tia kiếm quang. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện