Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1116


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng hắn không biết thử thách tưởng chừng như đơn giản với hắn này lại loại gần một phần tư số người.  

Chỉ cần chạm phải kiếm quang sẽ lập tức bị dịch chuyển ra ngoài.  

“Trước tiên xem thử tầng một có bảo bối gì đã!”  

Vẻ mong chờ thoáng qua trong mắt Lâm Nhất, nháy mắt hắn đã biến mất trong bóng tối trên lối đi.  

Cấu trúc bên trong bảo điện Hắc Liên vô cùng phức tạp.  

Sau khi thông qua thử thách, Lâm Nhất bước đi trong đó với tâm trạng đầy xúc động. Hắn đi qua rất nhiều căn phòng bí mật, tất cả đều đã bị càn quét sạch sẽ, không còn sót lại một thứ gì có giá trị.  

Hắn và các sư huynh đệ Lăng Tiêu Kiếm Các chung quy vẫn đến muộn một bước, tất nhiên những người đến trước sẽ không cho họ cơ hội nhặt nhạnh.  

Nhưng Lâm Nhất không vội, những món bảo bối dễ dàng lấy được sẽ không quá quý hiếm.  

Nỗ lực và thu hoạch luôn tỉ lệ thuận với nhau.  

Nửa khắc sau, ở phía cuối lối đi chợt có tiếng người huyên náo. Lâm Nhất lắng nghe tiếng động, lặng lẽ bước vào trong lối đi tối tăm.  

Cuối con đường dẫn đến một đại điện sáng trưng với những chiếc đèn thuỷ tinh cổ kính treo trên trần nhà, thuỷ tinh óng ánh tô điểm, chiếu rọi cả đại điện sáng như ban ngày.  

Ngoài lối đi của hắn ra thì còn có bốn, năm lối đi khác cũng dẫn đến đại điện này.  

Trong đại điện có một đài sen màu xanh được chế tạo bằng ngọc cổ, phát sáng lấp lánh như vật của trời.  

Chính giữa hoa sen xanh có một tia sáng lập loè, mơ hồ có thể cảm nhận được không
gian dao động.  

Mấy chục đệ tử của các đại tông môn tập trung xung quanh đài sen, ai cũng nhìn chằm chằm vào đài sen lấp lánh với ánh mắt mong chờ.  

“Đây là đài sen Đa Bảo, nghe nói nó là lối vào tầng hai, trước khi lối vào được mở hoàn toàn sẽ sinh ra một món bảo bối”.  

“Cũng không biết sẽ là gì nhỉ, dù đây chỉ là tầng một của bảo điện Hắc Liên. Chắc có lẽ món dị bảo được sinh ra sẽ có giá trị không nhỏ”.  

“Kệ đi, lát nữa không cần biết là gì, cứ giành lấy nó là được!”  

Những lời xì xào trong đám đông khiến Lâm Nhất trong lối đi trầm ngâm suy nghĩ.  

Trong đại điện sáng trưng cũng có đệ tử Lăng Tiêu Kiếm Các, nhưng đám người Hân Nghiên sư tỷ thì không thấy.  

Họ chưa thông qua thử thách sao?  

Không thể như vậy được, đệ tử của tứ đại tông môn mạnh hơn đệ tử của các đại tông môn khác, không thể không thông qua thử thách đầu tiên.  

Vậy chỉ có hai khả năng, một là họ cũng đang nấp trong góc khuất lối đi, hai là tầng một của bảo điện Hắc Liên không chỉ có một đài sen Đa Bảo, mà còn có lối đi khác dẫn lên tầng hai.  

Hắn tin vào khả năng thứ hai hơn.  

Trên thực tế, Lâm Nhất đoán


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện