Chỉ biết rằng sau khi ông ta rơi xuống đất thì đầu của trưởng lão Ma Diễm Tông đã bị mũi thương sắc bén chọc thủng.
Máu tươi bắn tung tóe, thân thể không đầu ầm ầm ngã xuống.
“Không tha bất kỳ tên nào, giết hết cho ta!”
Nhạc Thanh ngồi trên chiến mã rút binh khí ra, lạnh giọng ra lệnh.
Tiếp đó, một trận đồ sát vô căn cứ cứ thế diễn ra theo cái cách không ai ngờ đến.
Trong gió tuyết mênh mông, tiếng kêu la thảm thiết quanh quẩn không dứt, cảnh tượng đẫm máu và tàn khốc diễn ra trước mắt mọi người.
Sau trận đại chiến với Lăng Tiêu Kiếm Các, Ma Diễm Tông vốn đã bị tổn thất nặng nề, hiện tại lại phải đối mặt với sự càn quét của Thần Sách Doanh, hơn thế nữa, Liễu Long Phi còn đích thân ra tay, thế nên bọn họ đã hoàn toàn mất đi khả năng chống cự.
Đại trưởng lão của bọn họ còn không ngăn nổi một chiêu của Liễu Long Phi, chết vô cùng thảm thiết.
Việc này đã khiến người của Ma Diễm Tông rơi vào tuyệt vọng.
Trên trời dưới đất đều là các binh sĩ của Thần Sách Doanh, vòng vây đã khép kín, bọn họ không thể nào trốn thoát được.
Tiếng kêu gào trong gió tuyết càng thêm bi thương, nhưng lại không có mấy ai đồng tình với những người này.
Từ trên xuống dưới Ma Diễm Tông chẳng khác nào giặc cướp, nói đệ tử của bọn họ là tà tu cũng không sai.
Những chuyện mà đám người này đã làm trong Mật cảnh Ma Liên khiến người người oán trách, ít nhất thì các tông môn thuộc Đại Tần đế quốc đều vui sướng khi thấy cảnh này.
Có điều, trong lòng họ cảm thấy rất khó hiểu.
Thần Sách Doanh không tham dự vào tranh chấp giữa các tông môn, nếu có thì cũng chỉ âm thầm nhúng tay vào, rất ít khi bọn họ công khai đồ sát một tông môn như vậy. Dù đó là các tà tông không thuộc đế quốc thì cũng rất hiếm thấy, hoặc có thể nói gần như không
có.
Sau khi phương trận được tạo thành từ bức tường người tản ra, trên nền tuyết chỉ nhìn thấy máu tươi rợn người, không còn bất kỳ một thi thể nào nguyên vẹn.
Người của Huyết Cốt Môn và Thất Tuyệt Bảo đều tái mặt, hoảng sợ không thôi.
Sau khi kết thúc trận đồ sát, các binh sĩ của Thần Sách Doanh lần lượt lui ra ngoài.
Thấy vậy, Huyết Cốt Môn và Thất Tuyệt Bảo đều thở phào nhẹ nhõm, xem ra, Thần Sách Doanh không có ý định nhằm vào bọn họ.
Có điều, khi liếc nhìn đám người của Lăng Tiêu Kiếm Các, sắc mặt bọn họ rất khó coi.
Không ai có ý định ra tay với Lăng Tiêu Kiếm Các thêm một lần nữa, bài học đẫm máu trước mắt đã khiến bọn họ chùn bước, thật sự không có can đảm đi dò xét suy nghĩ của Thần Sách Doanh.
“Liễu tướng quân, đa tạ đã ra tay giải vây!”
Trưởng lão Chấp Kiếm dẫn theo mấy người Lạc Phong tiến lên, chắp tay cảm tạ.
“Cảm tạ ta ư? Nên cảm tạ đệ tử Lâm Nhất của các ngươi thì hơn, nếu trong mật cảnh, hắn không ta tay thì e là Nguyệt nhi của ta đã bị đám người này hãm hại. Ngay cả con gái của Liễu Long Phi ta mà cũng dám động vào, Ma Diễm Tông muốn chết, đương nhiên, ta sẽ thành toàn cho chúng”.
Không thể nhìn thấy biểu cảm của Liễu Long Phi đằng sau chiếc mũ giáp kia, nhưng những lời của ông ta lại khiến mọi người cảm thấy rất bất ngờ.