Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1196


trước sau

Lạc Phong trưởng lão lập tức hét lên, nhưng vẫn muộn, bởi vì tốc độ rơi xuống của đạn Ngân Quang quá nhanh.  

Một khi nó phát nổ thì uy lực không hề thua kém so với dư chấn tạo thành khi trưởng lão Chấp Kiếm và rắn Lôi Viêm giao thủ.  

Ầm!  

Ầm!  

Ầm!  

Cùng với một đợt sóng khí xung thiên, tia chớp bạc uốn lượn giữa không trung như rắn độc, đội hình của Lăng Tiêu Kiếm Các bị nổ tan tác, trong ánh sáng bạc chói mắt, có không ít người bị nổ chết, càng có người bị thương và tàn phế.   

Lâm Nhất trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, lần này đại khái có khoảng 50 viên đạn Ngân Quang, tương đương hai mươi vạn linh ngọc nhị phẩm.  

Có người chấp nhận tổn thất lớn như thể chỉ để đối phó với Lăng Tiêu Kiếm Các thôi ư?  

Nhìn các sư huynh đệ đồng môn chết thảm, Lâm Nhất cảm giác tim mình như rỉ máu. Rốt cuộc là ai?  

Giết!  

Sau vụ nổ kinh thiên động địa, rất nhiều tên áo đen hung hãn nhảy xuống từ những ngọn cây cổ thụ xung quanh.  

Tên có tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Huyền Võ tầng tám, tất cả đều là tinh nhuệ, trong số đó có không ít tên đạt đến cảnh giới Tử Phủ.  

“Rốt cuộc các ngươi là ai? Ngay cả Lăng Tiêu Kiếm Các mà cũng dám chọc vào?”, Lạc Phong trưởng lão gào lên.  

Nhưng không ai đáp lại ông ta, ba tên áo đen bao vây và áp chế Lạc Phong gắt gao.  

Những tên áo đen còn lại thì thẳng tay chém giết các đệ tử Kiếm Các vẫn chưa kịp hoàn hồn. Bọn họ không lên tiếng và cũng bất kể mục tiêu.  

“Muốn chết!”  

Một tên áo đen vọt về phía Lâm Nhất, hắn hừ lạnh một tiếng, rồi trở tay
đâm ra một kiếm.   

Phập!  

Máu tươi bắn ra, người nọ còn chưa kịp đến gần thì đã chết thảm dưới kiếm của Lâm Nhất.  

Vèo vèo vèo!  

Nhưng đám người áo đen này lại chẳng chút kinh hoảng, không bao lâu sau, có bốn tên áo đen tu vi Huyền Võ tầng mười tiếp cận Lâm Nhất.  

Bọn họ không có ý định đối chiến trực tiếp với Lâm Nhất, mà vây xung quanh hòng kiềm chân hắn.  

Từng đợt kiếm thế Thủy Nguyệt từ trên người Lâm Nhất bộc phát, trong tình thế hung hiểm, kiếm trong tay hắn lại bình tĩnh đến lạ thường.  

Bốn tên vây công hắn quả thật rất cực khổ.  

Chẳng mấy chốc, trên người bọn họ đã có vô số vết thương, đau đớn khó nhịn.  

Tuy nhiên, bọn họ vẫn cố gắng chống đỡ, chỉ cuốn lấy Lâm Nhất chứ không liều mạng với hắn.  

Dù gì thì bốn tên này cũng là cao thủ tu vi Huyền Võ tầng mười, trong tình huống không liều mạng thì trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Nhất không có cách nào xử lý bọn họ.  

Ánh mắt hắn lóe lên tia tức giận, trong cơn giận dữ, nhiều lần hắn suýt tế ra chiến kỳ Xích Diễm.  

Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa đi đến bước đường cùng, không cần phải sử dụng đến át chủ bài. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện