Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1279


trước sau

Nhưng muốn bảo vế Lâm Nhất thì nhất định phải đứng về phía đối lập với đại hoàng tử, hậu quả trong đó vô cùng rõ ràng.  

Nên quyết định thế nào rất thử thách lòng người.  

Mai hộ pháp nhắm hai mắt lại, mười năm trước, cũng có một chuyện tương tự cần ông ấy ra quyết định.  

Ông ấy không rút kiếm, cả Dạ gia đều bị tiêu diệt.  

Sau đó Các chủ giận dữ ra tay, đại chiến ba đêm với Hoàng đế Đại Tần, không ai biết kết quả thế nào. Sau trận chiến này, tuy nhà họ Dạ bị tiêu diệt, nhưng Hân Tuyệt và Hân Nghiên lại ở lại Lăng Tiêu Kiếm Các.  

Đây là do Các chủ dùng thực lực của mình để bảo vệ bọn họ.  

Mười năm sau, lựa chọn giống như thế lại xuất hiện một lần nữa, Các chủ không thể ra tay. Ông ta đã không còn quan tâm đ ến chuyện của Đại Tần từ lâu, Kiếm Các bây giờ là do ông ấy tự quyết định, một câu nói của ông ấy có thể quyết định sống chết của mấy vạn người trên người Kiếm Các.  

Đối với ông ấy, rút kiếm thì dễ, thu kiếm thì khó.  

Ông ấy có thể tưởng tượng ra hình ảnh sau khi biết được tin tức thì lập tức chạy thẳng đến Đế Đô của Lâm Nhất.  

Hắn có thể nói ra câu không hối hận khi giết người, trong lòng chắc chắn không có chút chần chừ nào.   

Trong đầu ông ấy xuất hiện rất nhiều hình ảnh, nhớ lại những gì Lâm Nhất đã làm ở Lăng Tiêu Kiếm Các.  

Thiếu niên có trái tim hướng kiếm, chưa từng
chần chừ, chưa từng do dự, không sợ chết, thật sự là có một không hai.  

Cuối cùng, hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc Lâm Nhất tự phế huyền mạch.  

Trong lòng Mai hộ pháp chợt dâng lên cảm giác đau xót, ông ấy nâng mắt, xoay người lại: “Các vị trưởng lão, ta đã có quyết định rồi”.  

“Chúng ta thân là trưởng lão chấp kiếm, cho dù hộ pháp đưa ra quyết định gì cũng sẽ thề chết làm theo!”  

Bảy trưởng lão chấp kiếm cầm kiếm Tiêu Vân chắp tay nói, trong mắt chứa đựng phong mang sắc bén.  

…  

Đế Đô gió tuyết tung bay, ông lão áo xám và người thần bí vẫn đang đứng đối diện nhau.  

Cục diện giằng co khiến đại hoàng tử Tần Vũ trên xe ngựa dần mất kiên nhẫn, hắn ta đột nhiên quát lên: “Liễu Long Phi, sao còn không ra tay, định đợi đến lúc nào nữa!”  

Tiếng quát này tựa như một tiếng sấm nổ vang trong phạm vi mười dặm chỉ nghe thấy tiếng gió tuyết thổi mạnh này.  

Liễu Long Phi!  

Mọi người run rẩy, đại thống lĩnh Liễu Long Phi của Thần Sách Doanh cũng ở đây sao?  

Ầm!  

Không cho mọi người thời gian ngạc nhiên, sau lưng hộ vệ của Thần Sách Doanh đột nhiên có khí tức đáng sợ dâng lên cao.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện