*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhất là khi Kiếm Hàm Quang được tuốt khỏi vỏ, đây là thanh kiếm truyền kỳ năm đó tung hoành khắp Đại Tần, sức mạnh của nó vượt xa so với trong tưởng tượng của rất nhiều người.
Đế Đô hôm nay chắc chắn đã không thể yên bình được nữa rồi.
“Bảo vệ điện hạ!”
Liễu Long Phi một mình chặn phía trước, tay cầm Huyết Ngục Ma Thương ngăn phía trước xe ngựa xa hoa. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mai hộ pháp tay nắm thanh Kiếm Hàm Quang đang từng bước từng bước đến gần.
Trước đó hộ vệ bảo vệ đại hoàng tử cũng không ngờ được mình sẽ phải đối mặt với tứ đại hộ pháp của kiếm các.
Nhất là Mai hộ pháp đang cầm Kiếm Hàm Quang đánh đến kia…
Trước khi đại quân của Thần Sách Doanh và cao thủ hoàng thất kịp đến đây, kiếm các hoàn toàn có đủ khả năng để bắt giữ đại hoàng tử.
Trong một chốc, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng.
Trước mắt đã rơi vào tình huống cạch mặt nhau, nếu không ra tay thì thôi, một khi ra tay ắt sẽ máu chảy thành sông, thây cốt thành đống.
Sẽ có vô số võ giả đếm không hết phải chết đi trong cuộc loạn chiến này.
Bất kể kiếm các hay là hoàng thất Đế Quốc Đại Tần đều sẽ không phải là người thắng cuộc.
Vẻ mặt Tần Vũ bình tĩnh không có chút xao động, nhìn không ra manh mối gì, nhưng trong lòng hắn ta đã như sóng cuộn trào… hắn ta làm thế nào cũng không ngờ được sự việc lại xảy ra đến bước đường này.
Kết cục như vậy rõ ràng không phải là những gì mà hắn ta muốn.
Cứng rắn đối đầu với kiếm các rõ ràng không mang lại điều gì tốt đẹp, tất cả những gì hắn ta làm, bất kể là giết Hân Tuyệt hay là cưỡng ép cưới Hân Nghiên.
Hắn ta đều thực hiện nó một cách hoàn hảo không hề để lại dấu vết để bị người
của Lăng Tiêu Kiếm Các bắt được.
Về tình về lý, kiếm các không có cớ để lật mặt với hắn ta.
Nhưng trước mắt, lại bởi vì Lâm Nhất, vì thằng nhóc này một thân một mình đến đây đã khiến toàn bộ kế hoạch của hắn ta rối hết cả lên.
Bây giờ hắn ta cực kỳ hối hận, sớm biết như vậy, vào giây phút khi Lâm Nhất xuất hiện hắn ta nên giế t chết hắn.
Thì sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như thế này.
Nhưng với tính cách cẩn thận, khôn ngoan hoạch định kế hoạch rồi mới làm rốt cuộc đã ép hắn ta đi đến bước đường mà hắn ta không muốn nhìn thấy nhất.
Leng keng leng keng!
Đúng vào lúc này, trong gió tuyết bỗng truyền đến từng đợt tiếng chuông gió, trong bầu không khí giương cung bạt kiếm, căng thẳng thế này, sự xuất hiện của nó trở nên vô cùng đột ngột.
Trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác nghi hoặc, ai đến vậy?
Lần theo tiếng chuông gió vang đến, chỉ thấy trong gió tuyết có một ngũ nghi trượng rầm rộ đã xuất hiện trước khi đại quân tứ phương của Thần Sách Doanh kịp đánh đến.
Được đội nghi trượng bao bọc bên trong là chiếc kiệu ngọc màu trắng thuần xa hoa với mười tám người khiêng, Linh quang chiếu rọi bốn phía xung quanh chiếc kiệu, đẹp hơn cả bông tuyết đang rơi chính là người ngồi ngay ngắn trên kiệu, khăn lụa che mặt chỉ lộ ra đôi mắt tuyệt đẹp nhưng lạnh lùng, trong vắt và đầy kiêu ngạo.