Từng người từng người được xác định lọt vào vòng loại tám cũng tượng trưng cho người mới được thăng cấp thành công tử, những người này trong vòng ba năm tới đây sẽ trở nên nổi danh khắp Đại Tần, trở thành những người được tất cả mọi người quan tâm và chú ý đến.
Đợi đến sau khi Bạch Lê Hiên chiến thắng Chu Hồng, một giọng nói trong vắt lạnh lẽo bỗng nhiên vang vọng khắp cả quảng trường Long Môn.
“Trận đấu thứ tám, công tử Nham Tâm Hỗn Nguyên Tông gặp Lâm Nhất của Kiếm Các!”
Viu!
Lâm Nhất và công tử Nham Tâm đang nhắm mắt dưỡng thần gần như đồng thời mở bừng hai mắt, trong đáy mắt của mỗi người đều loé lên ánh hàn mang.
Bốn mắt nhìn nhau, còn chưa giao đấu đã có một luồng phong mang va chạm thật mạnh vào nhau.
Uỳnh!
Trong thoáng chốc, bầu không khí bỗng trở nên băng lạnh và u ám, người bình thường đều có thể nhận ra điểm khác lạ giữa hai người này.
“Đến rồi!”
“Người cuối cùng trong danh sách tám người mạnh nhất, không biết con hươu sẽ chết trong tay thợ săn nào”.
“Hai con át chủ bài của Hỗn Nguyên Tông năm nay là Ngô Mạc Hàn và Tả Vân đều lần lượt thua bởi đệ tử Kiếm Các. Ông già Văn Ngạn Bác kia đã thua đến đỏ cả mắt ra rồi, vừa rồi còn ra tay cả với người của mình nữa”.
“Ha ha, ta cũng trông thấy rồi, cái tát đó khồng hề nhẹ đâu. Nhưng mà nói đi nói lại, Lâm Nhất này trước nay luôn chín chắn điềm tĩnh, rất ít khi lộ ra sát ý, vậy mà trận chiến này nhìn hắn lại đáng sợ như vậy”.
“Ngươi cũng để ý thấy à? Ta còn tưởng là mắt mình bị hoa nữa chứ, ánh mắt của Lâm Nhất này đáng sợ quá, chiến đấu đến tận bây giờ mà ta còn chưa từng thấy hắn nổi giận như
vậy”.
Bên dưới đài mọi người xôn xao bàn luận, không khí cũng nóng hẳn lên.
Trên khán đài dành cho khách quý, những người đã được xác định nằm trong danh sách vòng loại tám người đứng đầu là công tử Phi Vũ, công tử Vân Chân, công tử Thuỷ Nguyệt, còn có Tư Tuyết Y, Bạch Lê Hiên, Phong Dã đều vô cùng tập trung vào trận đấu này.
Ánh mắt của bọn họ như không hẹn mà gặp đều nhìn về cùng một hướng.
Vị trí mà Lâm Nhất của Kiếm Các đang đứng!
Thiếu niên gánh trên mình cái danh kiếm nô, từ thuở ban đầu trông chẳng có gì nổi bật đã đi được đến ngày hôm nay, gi ết chết công tử, thăng cấp lọt vào vòng loại mười sáu người đứng đầu.
Thực lực mà hắn thể hiện ra đã khiến cho nhóm yêu nghiệt của Long Môn tranh tài khoá này phải sinh lòng kiêng kỵ, không thể không chú ý đến hắn nhiều hơn.
Bất luận là hận hay không hận thì cũng đều không thể không chú ý đến người thiếu niên này.
“Trái lại khiến người ta phải ngạc nhiên, không ngờ được tên kiếm nô nhà ngươi lại thực sự có chút giao tình với tên sư đệ vô dụng kia của ta”.
Nhìn Lâm Nhất ở phía xa đang không hề che giấu sát ý của mình, công tử Nham Tâm nhếch miệng cười, nói bằng giọng đầy khiêu khích.
Thần sắc Lâm Nhất lạnh lùng, chẳng thèm để ý đến người này, chỉ từ từ đi về phía chiến đài.