*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cuối cùng Lâm Nhất cũng nhận lấy, bởi vì hắn thật sự rất thiếu số linh ngọc này.
“Không không không, nếu Lâm đại ca thật sự khôi phục thực lực, ta cũng sẽ rất vui”.
Nghe Lâm Nhất cảm tạ, gương mặt Bạch Vân thoáng qua vẻ xấu hổ, vội vàng xua tay nói.
Rời khỏi lều trại, Lâm Nhất nhìn túi trữ vật trong tay, muôn vàn cảm xúc đan xen: “Có lẽ cô nhóc này không biết rằng cô ấy đã giúp mình chuyện lớn thế nào”.
“Đêm nay dốc sức luyện hóa thôi”.
Lâm Nhất không nghĩ nhiều, tìm một nơi yên tĩnh vắng người, lấy số linh ngọc tam phẩm ấy ra, ngồi xếp bằng.
Khi kiếm quyết tầng chín vận chuyển, linh khí thuần khiết chứa trong linh ngọc tam phẩm không ngừng tràn vào cơ thể. Nơi đan điền, đóa hoa Tử Diên như kết tinh từ băng, cánh hoa nở ra toàn bộ, tham lam hấp thu linh khí.
Ầm!
Toàn thân Lâm Nhất lập tức sảng khoái vô cùng, cảm giác sôi trào trước nay chưa từng có lan tràn khắp cơ thể.
Vết thương huyền mạch trong cơ thể lành lại với tốc độ đáng kinh ngạc.
Long Tượng Chiến Thể của hắn vốn có năng lực hồi phục mạnh mẽ, bây giờ có được nhiều linh ngọc tam phẩm thế này, đúng là như hổ mọc thêm cánh.
Nhưng dã tâm của Lâm Nhất không chỉ là hồi phục vết thương.
Hắn muốn nhân cơ hội này luyện hóa toàn bộ bảy mươi viên linh ngọc tam phẩm luôn một lần, thử chuyển hóa toàn bộ chân nguyên thành Tử Diên kiếm kình.
Đêm tối mênh mang, mấy tiếng đồng hồ sau, trời đã về khuya.
Ánh trắng mờ nhạt xuyên qua lá cây rậm rạp, chiếu xuống
doanh trại, màn đêm yên tĩnh mà an nhàn.
Lâm Nhất chậm rãi mở mắt ra, thở ra luồng khí đục thật dài.
Bảy mươi viên linh ngọc tam phẩm ở bên cạnh đã hoàn toàn cạn kiệt, trong mắt hắn lóe sáng, chứa sự sắc bén đáng sợ.
Trong màn đêm, đôi mắt tựa như ngôi sao sáng rực.
“Đáng tiếc… vẫn còn thiếu một chút”.
Bảy mươi linh ngọc tam phẩm đã luyện hóa toàn bộ, Tử Diên kiếm kình mới tinh luyện được chín thành.
Chân nguyên chảy xuôi trong cơ thể, trông có vẻ đã chuyển đổi hoàn toàn thành kiếm kình màu bạc sáng, cuồn cuộn giống như nước sông, trong lúc xao động ẩn chứa sự sắc bén mãnh liệt.
Bây giờ, Lâm Nhất tin rằng, nếu gặp phải cao thủ cảnh giới Âm Huyền đại thành một lần nữa, hắn sẽ không đến nỗi chật vật giống trước kia.
Còn cảnh giới Âm Huyền tiểu thành, trừ khi là yêu nghiệt, nếu không, hắn có thể dễ dàng chèn ép.
Đương nhiên chuyện vui nhất là vết thương đã hoàn toàn phục hồi.
Trong sự xung kích của linh khí dồi dào, vết thương vốn đã khỏi bảy tám thành nay đã hoàn toàn lành lặn.