“Lâm đại ca cẩn thận!”
Lãnh Dật đột nhiên ra tay khiến đám người thư viện Thiên Phủ hoàn toàn biến sắc.
Tiểu Bạch Vân sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, không nhịn được kêu lên.
“Đến đúng lúc lắm!”
Lâm Nhất khẽ quát một tiếng, dấu ấn được in từ ngọn lửa Long Tượng trên ngực lập tức phát ra ánh sáng. Khi dấu ấn này lan rộng ra khắp cơ thể, lực lượng Long Tượng trong cơ thể đột nhiên bốc cháy, trộn lẫn với Tử Diên kiếm kình hoá thành một nguồn năng lượng sắc bén, mênh mông vô tận, rót vào trong quyền mang.
Ầm!
Khi quyền mang nổ tung, âm thanh Long Tượng đinh tai nhức óc phóng thẳng lên trời, xuyên qua tầng mây, tất cả mọi người đều cảm nhận đươc sóng âm phát ra, gió lớn đến mức khiến họ không thể mở mắt.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong tiếng nổ kinh thiên động địa, bàn tay máu khổng lồ đáng sợ như vươn ra từ dưới địa ngục kia bị quyền mang nghiền nát một cách dễ dàng, Lãnh Dật trên không trung đau đớn hét lên rồi bay ngược ra xa.
“Hoá ra không chịu nổi một đòn, U Vân lão quỷ giết người như ngoé, hung danh hiển hách, lẽ nào ngươi là đồ đệ giả?”
Lâm Nhất nhướng mày, cười khẽ.
Trong lời nói của hắn tràn đầy giễu cợt, Lãnh Dật đang tạm ổn lập tức giận hộc máu.
Trong cơn phẫn nộ, hắn ta vừa định xông lên thì bị một bàn tay đè lại.
Phan Nhạc khoác tay phải lên vai Lãnh Dật, nhìn Lâm Nhất, cau mày hỏi: “Xin hỏi rốt cuộc các hạ là thần thánh phương nào?”
“Đế quốc Đại Tần, Lăng Tiêu Kiếm Các, công tử Táng Hoa, Lâm Nhất!”
Dư chấn ở xung quanh vẫn chưa tan, thiếu niên đeo hộp đựng kiếm, áo xanh tung bay theo gió, dấu ấn màu tím trên mi
tâm càng thêm nổi bật và tự do.
Công tử Táng Hoa, Lâm Nhất!
Giọng nói không kiêu căng không tự ti của thiếu niên đã thu hút vô số ánh mắt kinh ngạc.
Chỉ với một quyền đã đánh lui Lãnh Dật!
Vừa rồi hắn cũng đã dùng một quyền phá tan kiếm thế của bốn tên đệ tử ưu tú lầu Huyết Vũ, uy thế trấn áp khiến đối phương quỳ dưới đất không thể đứng dậy.
Đối với lầu Huyết Vũ, nỗi nhục này hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi.
Thực lực của hắn mạnh đến mức khiến người ta kinh ngạc, cùng là Bán Bộ Tử Phủ nhưng lại không chịu nổi một chiêu trong tay hắn.
Nhưng không ngờ ngay cả Lãnh Dật ra tay cũng bị hắn đánh bay chỉ với một quyền.
Có thể một phần nguyên do là Lãnh Dật coi thường địch, nhưng dù thế nào cũng không thể nghi ngờ thực lực của Lâm Nhất.
Phải biết rằng hắn chỉ mới có cảnh giới Bán Bộ Tử Phủ.
Nghĩ vậy, mọi người lập tức lạnh sống lưng, cảm thấy càng đáng sợ hơn.
Đừng trách tại sao Phan Nhạc lại kinh ngạc ngăn cản Lãnh Dật.
Nếu tiếp tục đánh nhau, dù có thể thắng được Lâm Nhất hay không, cục diện giữa lầu Huyết Vũ và thư viện Thiên Phủ chắc chắn sẽ là cả hai bên cùng bị thua thiệt.