*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Dần dần, Lâm Nhất cảm giác được sát ý như nước của mình và thủ ấn như tâm liền tâm, biến hóa theo nó. Lúc thì chảy nhỏ giọt, lặng lẽ không tiếng động, lúc thì kinh động lòng người, sóng cao ngút trời, lúc thì hận ý liên miên, sóng ngầm chuyển động. Năm ngón tay linh hoạt biến ảo thành các loại thủ ấn, sát ý trong lòng cũng biến hóa theo.
Trên thế gian chỉ có nước mới có thể tùy ý diễn hóa như vậy, bảy loại sát ý đều lấy nước làm nền tảng.
Tu luyện đến cảnh giới sát ý như nước, Phật Môn Thất Sát Ấn đã thành công được một nửa. Thủ ấn tay trái không ngừng biến hóa, tâm cũng theo đó mà động. Thời khắc mấu chốt Thất Sát Ấn ngưng luyện, các loại sát ý trong lòng cũng biến hóa theo sự biến hóa của thủ ấn.
Chỉ cần có chút sai sót là sẽ thất bại.
Năm ngón tay linh động của hắn biến hóa ra các loại thủ ấn, sát ý tâm cảnh cũng chuyển động theo.
Đến cuối cùng, Lâm Nhất phát hiện sát ý của mình đã không chuyển động theo trái tim nữa, mà là hoàn toàn khống chế trên tay trái của mình.
Ngược lại, trái tim trở thành người quan sát, giống như kiếm ý Tiên Thiên, kỳ ảo trong vắt.
Giống như hoa sen trong nước mà không chạm nước, như mặt trời mặt trăng không dừng lại trên bầu trời cao.
Cái gọi là sát ý đơn thuần chỉ là sát ý, không liên quan đến bản tâm của ta, một lòng hướng kiếm không vương bụi trần.
Lông mi hắn khẽ rung lên, hai mắt mở ra, Thất Sát Ấn không biết đã ngưng kết thành công từ lúc nào. Cả phòng tu luyện đều bị một luồng sát ý to lớn dày nặng bao trùm, sâu trong đó, Lâm Nhất lại không hề
có cảm nhận gì.
Tan!
Tay trái hắn chuyển động, sát ý vô tận biến mất không còn.
Răng rắc!
Tựa như có vầng trăng rơi vào trong nước, làm bắn lên bọt nước trong trẻo, trái tim Lâm Nhất cũng rơi xuống theo vầng trăng đó.
Kết thúc trạng thái biến ảo khôn lường.
Lâm Nhất tỉnh lại, ánh mắt trong veo, kiếm ý Tiên Thiên ẩn giấu nơi đáy mắt vô hình trung đã tiến bộ hơn nhiều.
Sự sắc bén ấy, chỉ cần một ánh mắt đã khiến người ta không rét mà run.
Trong lúc tu luyện Thất Sát Ấn, sự tiến bộ của kiếm ý Tiên Thiên lại là điều không ngờ tới.
Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt dừng trên một con rối cơ quan đứng bên rìa diễn võ trường, một luồng sát ý vọt thẳng về phía đó.
Rắc!
Con rối cơ quan cảm nhận được luồng khí lạnh ấy, hai mắt lạnh băng của nó lập tức tỏa ra ánh sáng màu đỏ máu.
Một luồng khí tức thuộc về cảnh giới Âm Huyền đại thành bùng lên từ trên người con rối cơ quan, nó bay vọt lên trời, chỉ một bước đã đáp xuống diễn võ trường.
Nó không chút do dự chạy tới, trong lúc di chuyển, thân mình nặng nề của nó làm cho diễn võ trường không ngừng rung chuyển, phát ra tiếng động cực lớn.
Trên mặt Lâm Nhất hiện lên ý cười, tay trái lặng lẽ biến hóa, ngưng kết thành ấn.