Lâm Nhất bình tĩnh vung kiếm chém nát bức tường sóng này, hắn nhảy lên không trung, né tránh cái đuôi trí mạng của nó, sau đó quay đầu lại, dang hai tay ra xông về phía nó.
Keng keng keng!
Nhất thời trên không trung chỉ thấy chân nguyên dao động, kiếm khí tung hoành, những tia kiếm quang sắc bén đánh vào người con mãng xà Huyết Yên. Tiếng leng keng liên tục vang lên, kiếm Táng Hoa trong tay Lâm Nhất không ngừng chém vào người con mãng xà kia.
Nhưng dường như vẫn chưa đủ để phá vỡ lớp vảy kì lạ của con mãng xà Huyết Yên này, hoa văn trên người nó lấp lánh, những chiếc vảy đỏ như máu tựa chiếc bảo giáp không thể phá vỡ.
Bùm!
Lâm Nhất vẫn chưa thể phá vỡ lớp phòng ngự của mãng xà Huyết Yên, cuối cùng bị nó bắt được cơ hội, cái đuôi đánh mạnh vào người hắn.
Máu chảy ra từ khoé miệng Lâm Nhất, cả người hắn bay ra xa.
“Tiểu tử này thật kiêu ngạo, còn muốn một mình giải quyết con mãng xà Huyết Yên này”.
“Vảy của mãng xà Huyết Yên ngay cả bảo khí bình thường cũng không thể phá vỡ, nó có tiếng là kiên cố”.
“Đi thôi, mọi người hãy cùng nhau xông lên giết con mãng xà Huyết Yên này!”
Thấy Lâm Nhất bị đuôi mãng xà đánh trúng, các đệ tử thư viện đứng xung quanh đều tỏ ra cực kì phấn khích.
Nhưng vào lúc này, Lâm Nhất rơi xuống hồ lại trở mình đứng dậy, tám mươi mốt kiếm ảnh màu bạc xuất hiện quanh người hắn. Vẻ tàn nhẫn xẹt qua trong mắt thiếu niên, kiếm trận Tử Diên bắt đầu nghịch đảo.
Khi kiếm trận này đảo một vòng, trên người Lâm Nhất phát ra ánh sáng bạc chói loá như một vầng trăng sáng.
Kiếm ý trên người hắn đạt tới một mức độ khiến người ta kinh hãi, đám người đang xông tới từ bốn phía cũng sững sờ.
Nhưng vẫn
chưa hết!
Sau khi kiếm trận cuồng bạo kia đảo ngược một vòng, nó vẫn tiếp tục đảo ngược, uy thế không chút suy giảm.
Đảo một vòng, đảo hai vòng, đảo ba vòng... Ầm!
Kiếm trận Tử Diên nghịch đảo ba vòng, tám mươi mốt kiếm ảnh tăng vọt tới hai trăm hai mươi bảy kiếm ảnh. Luồng kiếm uy kia mênh mông đến mức khiến người ta nhìn mà phát khiếp.
Giờ phút này, kiếm ý bùng nổ trên người thiếu niên ngưng tụ thành cột sáng màu bạc rồi phóng thẳng lên trời.
Ánh sáng ấy vừa hoa lệ vừa bá đạo, bao trùm lên tất cả màu sắc trên hồ Huyền Âm, không ai dám coi thường!
Ầm!
Khi cột sáng bạc này phóng lên trời, kiếm ý trên người thiếu niên cũng tăng vọt, đạt tới cảnh giới Dương Huyền không thể tưởng tượng nổi.
Nói riêng về sự sắc bén ấy thì chỉ có hơn chứ không có kém.
Muốn lấy những thứ ta thích không dễ dàng như vậy đâu!
Kiếm trận nghịch đảo ba vòng cũng gây ra áp lực khá lớn cho Lâm Nhất chỉ mới có cảnh giới Âm Huyền đại thành. Nhưng khi thấy hoa Huyền Âm sắp bị con súc vật này làm bẩn, hắn sẽ không bao giờ cho phép.
Ầm ầm!
Cả hồ Huyền Âm rung chuyển kịch liệt, tia sáng chiếu thẳng lên trời kia dường như muốn xuyên thủng bầu trời.