“Hai tên sát thần Cơ Vô Dạ và Diêm Không đều chưa hiện thân”.
“Chắc chắn Tần An, Bùi Nhạc và Tạ Vân Kiều cũng còn bên trong, vậy là năm người rồi, đều là những yêu nghiệt thuộc 10 thứ hạng đầu bảng ngoài”.
“Sai rồi, còn có nhân tài mới nổi của Càn Vân Tông là Bạch Lê Hiên. Nghe đồn hắn ta có được Thánh Thể đấy, hiện tại đang rất nổi danh, rất nhiều nhân tài thuộc bảng Long Vân đều thất bại tại khảo nghiệm xuống tầng bảy, vậy mà hắn ta lại thông qua được. Sau lần này, e là người này sẽ nổi danh khắp cổ vực Nam Hoa”.
“Tính cả hắn nữa thì… có lẽ đã hết rồi?”
“Haha, Lâm Nhất vẫn còn bên trong đấy. Công tử Táng Hoa Lâm Nhất, trước đó đã đánh bại Tào Chấn của Bắc Tuyết Sơn Trang, nghe nói ở biển Trăng Khô, hắn lấy một địch hai, giết chết Lãnh Hạo Vũ. Hơn thế nữa, người này còn đỡ được một chưởng của Cơ Vô Dạ, hoàn toàn không sợ hãi Huyết Sát tỏa ra từ trên người đối phương”.
“Thật sao? Cái này có hơi khoa trương rồi đấy…”
Trong khoảng thời gian ngắn, biển Trăng Khô bỗng trở nên ồn ào hơn hẳn. Nhất là khi biết trong cổ mộ Tinh Quân còn có hai vị nhân tài mới nổi, mọi người đều tỏ ra bất ngờ,
Rất nhiều người đều đang bàn tán, mấy năm gần đây, trên chín lục địa thuộc cổ vực Nam Hoa, mỗi một châu đều có nhân tài xuất hiện, hay có người khiêu chiến với các nhân tài kiệt xuất trong bảng Long Vân. Vừa hay năm nay sắp bắt đầu Quần Long Thịnh Yến, hiện tại thế sự xoay vần, nói không chừng cổ mộ Tinh Quân lần này chính là một cơ hội.
Một dấu hiệu chứng tỏ sự nổi dậy của những nhân tài mới xuất hiện.
Đối với người của thư viện Thiên Phủ, tuy Lâm Nhất không phải đệ tử thư viện, nhưng dù sao thì hiện tại hắn vẫn là chấp sự khách khanh của bọn họ.
Nên khi nghe mọi người
bàn luận, ít nhiều cũng có chút phấn khích.
Nếu Lâm Nhất thật sự thông qua được khảo nghiệm tầng chín, dù không lấy được di bảo của Tinh Quân thì cũng đủ để tỏa sáng rồi.
Đoàn người của Càn Vân Tông còn phấn khích hơn thế nữa, Tạ Vân Kiều và Bạch Lê Hiên đều không bị đào thải. Ở biên giới biển Trăng Khô có rất nhiều tông môn tiến đến, nhưng lại chỉ có Càn Vân Tông có được hai người đồng thời trụ lại trong cổ mộ Tinh Quân.
Thành tích như thế cũng coi như một niềm vinh dự lớn lao rồi.
Ầm!
Nhưng đúng lúc này, từ trong gió lốc ở biên giới biển Trăng Khô, đột nhiên có một người bị bắn ra. Hắn ta mặc một bộ đồ xanh, thất tha thất thểu bước đi, sắc mặt tái nhợt, trông vô cùng suy yếu.
Cả người hắn ta chằng chịt vết thương, máu tươi chảy đầm đìa, nhìn có hơi thảm.
Đợi sau khi nhìn rõ mặt người nọ, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi, tiếng kinh hô liên tục vang lên.
Là Tạ Vân Kiều, Tạ Vân Kiều xếp hạng thứ tám bảng ngoài.
“Việc này… Sao hắn lại bị đào thải rồi?”
“Không thể nào, với thực lực của Tạ Vân Kiều, muốn thông qua chín khảo nghiệm hẳn là không có vấn đề gì. Hiện tại có lẽ mới là khảo nghiệm tầng thứ tám mà thôi…”
“Đúng là khó tin. Nếu nói ngay cả Tạ Vân Kiều cũng không thông qua được, vậy thì không ai có thể qua, nên biết, hắn còn nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên đại thành đấy”.