*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn không vội, cứ làm từng bước từng bước.
Khi đến gian phòng đá thứ bảy, sau khi liên tiếp phá giải Linh trận tầng thứ 3 bỗng có Hoả diễm ngập trời từ bốn phương tám hướng ập đến, lập tức thiêu đốt cả gian phòng.
Vẻ mặt Lâm Nhất bình tĩnh, vận chuyển Thương Long Cửu Biến, kích hoạt chiến giáp Lôi văn.
Lập tức trên bề mặt làn da của hắn bùng lên từng luồng ánh sáng Lôi văn kết thành một tấm lưới điện.
Hoả diễm này tương đối hung hãn, với tu vi cảnh giới Dương Huyền viên mãn mà không cẩn thận cũng sẽ bị đốt cháy thành tro. Cho dù lấy chiến giáp Lôi văn hộ thể thì hắn vẫn cảm thấy khá là khó chịu.
Nửa khắc sau, khi hoả diễm giảm đi.
Lâm Nhất ung dung đi thẳng về phía trước cầm lấy một viên đan dược nằm trên bàn đá.
“Bích Thuỷ Đan?”
Khoé miệng hắn thoáng cong lên thành một nụ cười, linh dược tứ phẩm thượng đẳng, cho dù là tứ phẩm Huyền sư thì khả năng luyện chế thành công đan này cũng không cao. Đối với hắn mà nói, cũng coi như thu hoạch không nhỏ.
Đi đến tận lúc này, Lâm Nhất cũng coi như hiểu được chút ít về Lôi Vân Tử.
Chỉ là một chút lễ vật nho nhỏ mà đã khiến người ta cảm thấy có thu hoạch khá lớn, vậy những bảo vật quý giá trong mỗi một tầng của khu vực trung tâm sợ là sẽ có giá trị tương đối khủng khiếp. Người này lúc sinh thời không hổ là người nổi tiếng tung hoành ngang dọc khắp cổ vực Nam Hoa, quả thực có chút thủ đoạn.
Lúc này, nhóm người bang Huyết Lang.
Phó lão sau khi mất hết mặt mũi thì không dám vỗ ngực đảm bảo nữa, một số bảo bối khó phát hiện buộc lòng phải lựa chọn từ bỏ. Chỉ tập trung vào việc thông qua chín gian phòng với tốc độ nhanh nhất, cho dù như vậy thì tiến triển cũng không tính là thuận lợi.
Ở một bên
khác, nhóm người Tam Ưng Bảo lại càng chậm hơn.
Cũng may là nhân số của bọn họ đông, có đến hẳn ba kẻ mạnh cảnh giới Âm Dương bù đắp cho điểm yếu về trình độ Linh văn không cao của Lãnh Hương Vân. Sau vài lần bị chặn lại, ba người này cũng không dám làm bừa nữa, mọi việc đều nghe theo sắp xếp của Lãnh Hương Vân.
Bất kể nhìn thế nào, chỉ có Lâm Nhất một thân một mình lại nhanh hơn hai nhóm người này rất nhiều.
Không bao lâu sau, hắn đã đến được gian phòng đá thứ chín.
Trên tường có thông tin mà Lôi Vân Tử để lại, nếu như người đến lấy được tất cả lễ vật nhỏ ở tám gian phòng đá phía trước thì có tư cách để nhận được món quà tặng lớn của gian thứ chín này.
Lâm Nhất lựa chọn bích hoạ Thanh Long, món quà lớn của gian phòng đá thứ chín này chính là một môn bí thuật, Thanh Long Phá Thiên Thủ! Nhưng muốn có được bí thuật này thì phải phá giải hết toàn bộ Linh trận ở gian thứ chín, như vậy chắc chắn sẽ phải tốn rất nhiều thời gian.
Với tính cách của hắn, đương nhiên là chẳng có lý do gì để từ bỏ.
Tốc độ của Lâm Nhất đã rất nhanh, chẳng qua trong bốn bích hoạ mật đạo, người có tốc độ nhanh nhất lại không phải là Lâm Nhất, là Vô Phong Hận và Cổ đại sư.
Cổ lão mặc dù vô cùng đen đủi, tự dưng mất đi một cánh tay, nhưng trình độ Linh văn không hổ là người mạnh nhất của quận Kỳ Liêm.