*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mọi người đều thích người đẹp, nhưng có người không thể điều khiển chấp niệm và dục vọng trong lòng, cũng có người sẽ nhanh chóng tỉnh táo, chỉ cho một ánh mắt tán thưởng mà thôi.
Rất rõ ràng Lâm Nhất là người sau, hắn chỉ nhìn thoáng qua chứ cũng không chú ý đến nữ tử này.
Nhưng ánh mắt của Khuynh Nhược U lại dừng lại trên người Lâm Nhất một lúc, nàng ta vừa đi vào đã chú ý đến Lâm Nhất. Hắn mặc đồ xanh, lưng đeo hộp đựng kiếm, ngũ quan anh tuấn. Chưa nói đến việc dung mạo của hắn anh tuấn đến mức nào, chỉ khí chất lạnh lùng thanh nhã trên người đã dễ dàng phân biệt được hắn và những thiên tài khác ròi.
Không chú ý thì thôi, một khi chú ý chắc chắn sẽ để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc.
Bảy ngày trước, Khuynh Nhược U vốn đã có chuyện không vui với Lâm Nhất, con dấu ở mi tâm của hắn còn nổi bật như thế, nàng ta chỉ cần nhìn thoáng qua đã chú ý đến người này. Sâu trong mắt nàng ta chợt loé lên hàn ý, sau đó nàng ta dời mắt đi, không nhìn Lâm Nhất nữa.
Lâm Nhất cũng không cảm nhận được ánh mắt của đối phương, hắn đã dời mắt đi từ lâu, quan sát trong đám đông.
Hắn nhanh chóng nhìn thấy Dương Phàm và Quách Húc, gật đầu một cái.
Chào hỏi xong, Lâm Nhất lại nhìn về phía những đình đài lầu các kia, trong đó đa số đều là những người trẻ tuổi, tu vi ít nhất cũng là Dương Huyền viên mãn đỉnh phong, cũng có không ít người còn trẻ tuổi đã có tu vi Âm Dương tiểu thành, khí thế hiên ngang, cực kỳ nổi bật.
Lâm Nhất tập trung sự chú ý vào những đình đài lâu các gần đình đài của Khuynh Nhược U, hắn phát hiện những đình đài này
khá kỳ lạ. Ngoài thiên tài trên lầu các, xung quanh còn có rất nhiều người tập trung, giống như cùng một thế lực.
Trên lầu các ở góc bên trái.
Thanh niên ngồi ở vị trí đầu còn rất trẻ, tu vi Âm Dương tiểu thành trung kỳ, khí độ phi phàm, vô cùng tuấn tú, nhưng khí thế tàn bạo ẩn chứa ở mi tâm khiến người ta cảm thấy rất khó chịu.
Chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết người này xuất thân bất phàm, có sự kiêu ngạo của người có tài, hơn nữa thủ đoạn còn rất tàn nhẫn.
Những người xung quanh đã bàn tán về thân phận của những người này rất nhiều. Trong thành Thiên Lăng có tứ đại gia tộc, lần lượt là Kim, Tần, Trần, Cổ, những gia tộc này đã tồn tại nghìn năm, quyền thế ngút rời.
Nghe nói tứ đại gia tộc này cũng chỉ là nhánh phụ, gia tộc chính nằm ở thành Lôi Châu, nhưng dù thế, nền tảng và thực lực của bất cứ nhánh phụ nào cũng mạnh hơn thế lực cấp chuẩn bá chủ như thư viện Thiên Phủ rất nhiều.
Có điều vì ở Lôi Châu nên mới không nổi bật như các châu khác.
Người mà Lâm Nhất chú ý chính là Trần Hùng – thiên tài của Trần gia thành Thiên Lăng, năm nay chỉ mới hai mươi ba tuổi, nửa năm trước sau khi thăng lên cảnh giới Âm Dương, địa vị của hắn ta trong con cháu Trần gia thoáng chốc tăng lên, gần đây đang rất nổi bật.