Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 2340


trước sau

Thịch thịch!  

Nghe lệnh, hơn một ngàn quân tinh nhuệ của Kiếm Môn đang trú đóng tại đây đồng loạt rút kiếm. Trong ngàn vạn ánh kiếm sáng lóng lánh, tất cả đồng loạt nắm chặt lưỡi kiếm, máu tươi hệt như cầu vồng bắn tung tóe lên thân kiếm.  

Một luồng khí tức mênh mông và hùng hậu từ hơn ngàn người tràn ra, sau đó khuếch tán khắp bốn phía hệt như sương mù.  

Trong khi Thiết Huyết Kiếm Trận được vận hành, một luồng kiếm uy không thuộc về ông lão áo gai đột ngột xông lên trời.  

“Đến rồi…”  

Trên ngọn cây ở cách đó mười dặm, Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn, phương xa, một luồng khí tức cực kỳ thô bạo và cực đoan quét qua bốn phía, khiến cho vạn vật đều run rẩy.  

Là Tử Điện Ma Long Điểu! Nó còn chưa đến, nhưng sự phẫn nộ và nóng nảy của nó đã gột rửa mọi thứ.  

“Cuối cùng thì trò hay cũng bắt đầu, không sớm, cũng không muộn!”  

Lâm Nhất dõi mắt nhìn về nơi xa, khóe miệng nhếch lên vui vẻ, nhưng ẩn trong đó lại là sự lạnh lẽo.  

Ầm! Ầm! Ầm!  

Ở cuối tầm mắt của mọi người, có bóng mờ cực lớn bao phủ bầu trời, trời đất rung chuyển, khi nhìn thấy con quái vật khổng lồ đang đến gần, đám đệ tử đang kết trận ở chân núi không khỏi tái mặt, bất giác run lẩy bẩy.  

Thứ này…

Là Tử Điện Ma Long Điểu, bá chủ Thiên Phách!  

Trước kia, bọn họ không hề biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì. Tất cả mọi người đều chùng lòng, có một nỗi sợ hãi đã bước một chân vào Quỷ Môn Quan quanh quẩn trong lòng, mãi không tiêu tan.  

Ầm!  

Trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một vết nứt dài mười dặm, kéo dài đến bên rìa sườn núi Lạc Long. Mọi người kinh ngạc, chưa kịp phản ứng lại, trên bầu trời có hai ngọn núi nhỏ mọc lên, rơi xuống chỗ
bọn họ.  

Là Tử Điện Ma Long Điểu, nó đang nổi giận, hai cánh quạt vỗ tạo nên gió lớn giống như man thú Viễn cổ nhổ hai ngọn núi kia lên.  

Sức mạnh vĩ đại như vậy quả thật chấn động đất trời.  

Hai ngọn núi nhỏ ầm ầm rơi xuống, cái bóng khổng lồ thoáng chốc bao trùm mọi người, nhiều đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn vì thế mà run rẩy không thôi.  

Người trung niên áo gai nhìn thấy hai ngọn núi đó thì sắc mặt sa sầm. Trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, bỗng nhiên ra tay, một chùm kiếm mang rực rỡ phóng ra từ đầu ngón tay ông ta, dài đến trăm trượng, vô cùng sắc bén, lao vọt đi.  

Môn chủ của Thiết Huyết Kiếm Môn và hai vị phó môn chủ đồng thời ra tay, huy động kiếm trận, từng đường kiếm mang màu máu vọt thẳng lên trời.  

Uỳnh!  

Tiếng nổ to lớn vang lên giữa bầu trời, hai ngọn núi nhỏ ầm ầm nứt ra, đồng thời bốc cháy giữa không trung, giống như sao băng mưa lửa, đập xuống đất một cách vô cùng mạnh mẽ.  

Mặc dù sườn núi Lạc Long rộng lớn, nhưng vẫn có không ít đệ tử của Thiết Huyết Kiếm Môn bị đập trúng, lập tức chết thảm tại chỗ.  

Lần đầu giao tranh, chân thân của Ma Long Điểu còn chưa xuất hiện đã khiến Thiết Huyết Kiếm Môn tổn thất không nhỏ. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện