Biến hóa này không hề có dấu hiệu báo trước.
Nháy mắt, long uy và kiếm uy trên người Lâm Nhất hợp lại làm một, hình thành kiếm uy Thương Long đáng sợ vô cùng.
Ánh bạc rực rỡ từ giữa không trung bùng phát, cả bầu trời biến thành biển bạc trong nháy mắt, lan tràn ra xung quanh.
Ánh mắt mọi người đều hội tụ trên người Lâm Nhất, há hốc miệng có chút không nói nên lời.
Một quyền ra!
Đại dương màu bạc vô bờ trên trời nổi con sóng lớn ngút trời, không ngừng cuốn tới. Dưới kiếm uy bậc ấy, dường như đất trời đều bị thiếu niên đạp dưới chân.
Ầm!
Gần như trong nháy mắt, Hắc Lang sau lưng Hướng Thiên Hà bùng nổ ánh sáng đen, hung uy vỡ tung, không hề bất ngờ gì nghiền ép, ngang tàng đến mức khiến người ta phát run.
Hướng Thiên Hà bay ngang đi, quyền cuối cùng hắn ta thậm chí còn không nhìn rõ thì đã bại trận.
Ầm!
Khoảnh khắc rơi xuống, hắn ta vừa giãy giụa đứng dậy, một bàn chân đã hung hăng đạp trên ngực, đạp hắn ta ngã xuống lại.
Trong cơn đau dữ dội, Hướng Thiên Hà gào lên thảm thiết, hắn ta gào thét không ngừng, nhìn về phía thiếu niên đắm mình trong một tầng ánh sáng, vô cùng hoảng sợ, gần như cầu xin: “Lâm Nhất, cho ta một cơ hội”.
“Cho ngươi một cơ hội?”
Trên mặt Lâm Nhất tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, lạnh lùng nói: “Ngươi bằng lòng làm chó cho một người phụ nữ cũng không muốn cho Lâm mỗ cơ hội, trong mắt ngươi ta còn không bằng cả một con chó. Lâm mỗ có thể nhẫn nhịn được sao? Ta không giết ngươi, cơn giận này nuốt không trôi!”
Ầm!
Lâm Nhất đạp thủng ngực hắn ta thành một lỗ lớn, xác thịt lập tức nát bét, bị hắn đạp thành một đống thịt vụn.
Ầm!
Một cú đạp của Lâm Nhất trông
như chỉ đạp vào ngực, nhưng khí lực xác thịt của hắn đã đạt đến mức độ đáng sợ. Khí huyết toàn thân dồi dào, dưới thân xác không tính là cao to cường tráng ẩn giấu sức lực ghê gớm như đại dương.
Đừng nói Hướng Thiên Hà đã là một con chó chết, cho dù hắn ta ở thời kỳ đỉnh phong cũng chưa chắc có thể đỡ nổi. Một chân đạp xuống, sức mạnh Thương Long cổ xưa lập tức lan ra, nghiền nát hắn ta thành mảnh vụn.
Thi cốt không còn, máu thịt mơ hồ.
Thống khoái!
Khí huyết trong cơ thể Lâm Nhất sôi trào, khoan khoái hả hê, trong lòng hô lớn thống khoái. Nhiều cảm xúc tiêu cực và phức tạp tan thành mây khói, vô cùng vui sướng, cả ý nghĩ cũng thông suốt hoàn toàn.
Cơ bắp và xương ống chân trên người hắn có một luồng khí tức ấm áp lưu chuyển, da dẻ bốc lên khí nóng, bay lên thành sương tím mỏng manh, khiến hắn trông vô cùng vĩ đại.
Thình thịch!
Lúc đạp chết Hướng Thiên Hà, trái tim Lâm Nhất không ngừng đập mạnh, Thương Long Ấn nơi ngực không ngừng tỏa sáng, vui vẻ không thôi. Cảm nhận được dòng nước ấm chảy trong cơ thể, Thương Long Cửu Biến hình như đã trở nên thông suốt hơn nhiều, tinh khí thần lại lên đỉnh cao.